Sáng sớm hôm sau, ánh nắng ấm chiếu xuống, cả thế giới an tĩnh cả đêm dần tỉnh lại.
Ngụy Sâm dậy sớm, lúc còn chưa mở mắt, đã cảm giác trên lưng và trên đùi có một lực khác đang đè lên, mở to mắt, quả nhiên thấy Trần Lê khoát tay lên hông y, chân cũng khoát lên đùi y, cả người cậu đều rúc trong lòng ngực của y.
Tướng ngủ thật là càng ngày càng không khách khí. Ngụy Sâm bất đắc dĩ cảm thán trong lòng, rõ là giường đôi, nhưng hai người lại chen nhau ngủ một bên, nếu không phải mùa hè trong phòng có máy điều hòa, Ngụy Sâm cảm giác là nửa đêm y có thể bị nóng tỉnh mấy lần.
Nhưng, tất cả đều là gánh nặng ngọt ngào. Ngụy Sâm dịu dàng nhìn dung nhan trầm tĩnh lúc ngủ của Trần Lê, thần thái trong mắt nhu hòa, còn có nụ cười nhẹ xen lẫn.
Ngụy Sâm tỉnh lại không bao lâu, Trần Lê cũng tỉnh, cậu rất bình tĩnh rụt cánh tay và chân đang khoát lên người Ngụy Sâm của mình, mê mẩn ngồi dậy, cọng tóc ngốc vểnh lên, trong đôi mắt to đã không còn vẻ khờ dại lúc mới tỉnh, ngược lại là mê mang, rất là dễ thương, Ngụy Sâm nhịn không được đưa tay lên xoa loạn tóc ngốc của Trần Lê, sau đó mới nói chào buổi sáng với Trần Lê.
Trần Lê nhìn Ngụy Sâm, hai mắt mê mang từ từ trở nên rõ ràng, trong đó rõ ràng có bóng của Ngụy Sâm, nhưng không có bất kỳ tâm tình gì.
Hai người cùng nhau rời giường, đến khi Ngụy Sâm kéo rèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuc-tri-sung-hon/2524687/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.