Thẳng đến giờ cơm tối, một thân da gà của Lãnh Tuyệt Dật vẫn chưa mất hẳn, vừa nghĩ tới “Cái quỷ” Điểm Điểm sẽ sống chung một phòng với hắn, hắn liền không tự chủ được mà run rẩy.
“A Dật, tôi trở về phong A Đạc nhé, vừa vặn hắn vẫn ở một mình.” Sơ Vân thấy bộ dáng cực khổ chịu đựng của Lãnh Tuyệt Dật, thật sự không đành lòng.
“Không được.” Lãnh Tuyệt Dật lập tức cự tuyệt, nói giỡn, nếu Sơ Vân trở về đó, vậy hắn vì để Sơ Vân đổi phòng mà mò mẫm lăn qua lăn lại một phen trở thành công cốc? Hơn nữa, không phải chỉ là một con mèo nhỏ sao, có cái gì…… Không chịu nổi……
Run rẩy, ực, không, đúng là có vấn đề!
Chỉ là, tất cả so với Sơ Vân, đều không đáng để tâm, hắn là nam nhân, có thể mãi sợ một con mèo nhỏ không bằng nửa bàn tay ư? Cho nên, liều mạng!
“A Dật……” Sơ Vân thở dài, nhìn hắn, dù ăn cơm cũng không quên nhìn giỏ trúc, giống như Điểm Điểm là món khai vị.
“Không sao.” Lãnh Tuyệt Dật mạnh miệng cam đoan.
Sơ Vân bất đắc dĩ, được rồi, tạm thời quan sát một đêm a, nếu thật sự không được, đợi Tả Khiêm Lẫm về, xem có thể đem Điểm Điểm tới phòng hắn nuôi không. Với tính cách của Lãnh Tuyệt Dật, dù nói gì hắn cũng không đổi phòng, thà rằng tự mình chịu tội.
Ăn xong cơm tối, Lãnh Tuyệt Dật dọn bàn ăn, Sơ Vân uy Điểm Điểm chút nước, lại thay đổi tấm chống thấm nước.
Điểm Điểm so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cu-ai/3216564/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.