Chương trước
Chương sau
Hoàn hảo nghị lực của hắn đủ cường đại, dưới tình huống như vậy cũng có thể tỉnh táo lại, vẫn duy trì một tư thế cố nén, nửa ngày cũng không dám động một chút, bằng không xác định vững chắc sẽ xảy ra chuyện. Không biết qua bao lâu, Viên Nhất Thần mới từng chút mở mắt, lặng lẽ lết xuống giường đi toilet.

Lúc trước tuổi còn nhỏ, lại không hướng phương diện kia nghĩ tới, chỉ cảm thấy phụ thân cùng thúc thúc tình cảm rất tốt, phụ thân luôn ở trước mặt mình nhắc tới thúc thúc, trong di động còn lưu trữ thật nhiều ảnh chụp của thúc thúc, sau khi hắn chết, thúc thúc lại đối hắn lưu luyến như thế, cho nên nhiều năm qua vẫn không thể quên hắn. Hiện tại trưởng thành cũng đã hiểu biết hơn, phụ thân cùng thúc thúc chính là loại quan hệ yêu đương.

Vừa nghĩ đến đây, Viên Nhất Thần liền cảm thấy toàn thân phát run, khi nhắm mắt lại vuốt hạ – thân của mình, sẽ luôn sinh ra một loại liên tưởng quỷ dị. Một gương mặt giống mình như đúc đem thúc thúc đặt ở dưới thân, sau đó từng chút dùng sức hung hăng đâm vào hắn. Có đôi khi bản thân sẽ đứng dưới góc độ người quan sát, thưởng thức xuân cung đồ sống động này, có đôi khi bản thân sẽ biến thành người nằm phía trên thúc thúc. Loại cảm giác đó thật sự hảo kích thích, Viên Nhất Thần cả người run lên, trong lòng bàn tay lập tức ẩm ướt.

Hắn cũng không biết những hình ảnh đó từ đâu mà đến, gia gia thúc thúc quản lý hắn thực nghiêm khắc, cho nên hắn chưa bao giờ xem qua mấy loại phim đen, tự nhiên hiểu rõ cũng không thể nào giải thích, dù sao thì trong đầu chính là những hình ảnh như vậy, chỉ cần thời điểm xuất hiện phản ứng, mấy hình ảnh này liền lao tới, hơn nữa phi thường, phi thường chân thật.

Thúc thúc thật sự sẽ lộ ra biểu tình mê người như vậy sao? Nếu hình ảnh kia có thể trở thành hiện thực thì tốt quá! Viên Nhất Thần mỏi mệt thở hổn hển, đối với người bên ngoài bức tường đã sinh ra một loại mê luyến đến điên cuồng. Khi trở lại trên giường, Bùi Vũ vẫn như trước ngủ thực trầm, gần đây chuyện công ty rất nhiều, liên tục thức đêm làm việc khiến thân thể hắn có chút kiệt sức, cơ hồ vừa đặt mình xuống gối liền ngủ, cả mộng cũng không có thời gian làm.

Viên Nhất Thần tay chân nhẹ nhàng trèo lên giường, từ phía sau đem Bùi Vũ gắt gao ôm chặt, nhất thời cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nếu có thể ôm hắn cả đời thì thật tốt. Cuối cùng hôn trộm một chút lên mặt hắn mới lưu luyến ngủ.

Kỳ thi ngày hôm sau thực thuận lợi, Viên Nhất Thần đầu óc linh hoạt, không cần phí chút sức liền có thể lấy được thành tích rất tốt, từ khi đi học đến nay, xếp hạng chưa bao giờ loạt qua khỏi năm vị trí đầu tiên, loại thi cử này với hắn mà nói quả thực chính là một bữa ăn sáng. Có thể do tối hôm qua ngủ tốt lắm, hôm nay làm bài thế nhưng so với bình thường còn thuận lợi hơn, cho nên thời điểm về nhà Viên Nhất Thần thật cao hứng, dọc theo đường đi còn hát ca khúc yêu thích.

Nhưng chân vừa bước vào đại môn, sắc mặt liền đen hơn phân nửa, thúc thúc đang cùng một nữ nhân xinh đẹp ngồi ở trên sô pha, trò chuyện với nhau thật vui vẻ, đương nhiên thúc thúc vẫn không cười, vài năm qua cũng chưa từng thấy hắn cười, chỉ là biểu tình cùng ánh mắt kia, làm cho người ta có cảm giác tựa hồ thật cao hứng.

“Đây là Nhất Thần đi?” Nữ nhân nọ thấy Nhất Thần đứng trước cửa, còn nhiệt tình tiếp đón. Bùi Vũ gật gật đầu, kéo hắn qua cấp nữ nhân kia giới thiệu một chút: “Cháu ta, Viên Nhất Thần.”

“Uy, trông thật không tệ.”

Viên Nhất Thần nghiêng đầu đánh giá một chút nữ nhân này, thực biết ăn mặc, chỗ cần lộ đều lộ, diện mạo thực xuất chúng, tóc rất dài, là loại mặt hàng nhất đẳng: “Thúc, nàng là?”

“Đại tiểu thư của Triệu gia.”

“Triệu a di, ngươi hảo!”

Một tiếng chào hỏi khiến nữ nhân kia không được tự nhiên, Bùi Vũ gõ đầu hắn một chút: “Nói kiểu gì vậy?”

“Ăn ngay nói thật mà thôi.” Viên Nhất Thần bĩu môi, không để ý tới sắc mặt nữ nhân đó xanh mét, khoác túi sách vào phòng bếp. Ở trong góc tìm được Hàn Tuấn Phi đang an bài bữa tối: “Uy, nữ nhân bên ngoài từ chỗ nào chạy ra?”

“Nga, đó là lão gia giới thiệu bạn gái cho nhị thiếu gia.”

Viên Nhất Thần mặt càng đen hơn, như đang cùng đáy nồi liều mạng, tâm tình buồn bực muốn chết.

“Nhị thiếu gia đều hơn ba mươi, cũng là thời điểm nên thành gia lập thất, đoạn thời gian trước lão gia giới thiệu cho hắn vài người, nhưng nhị thiếu gia đều chướng mắt, hôm nay dường như không tệ, ta xem nha, phỏng chừng có thể thành đôi.”

Viên Nhất Thần hung hăng liếc hắn một cái: “Thành cái đầu ngươi!” Làm Hàn Tuấn Phi mạc danh kỳ diệu.

Buổi tối trước khi ăn cơm, Nhất Thần rầu rĩ không vui đi xuống lầu, thúc thúc còn cùng nữ nhân kia ngồi ở trên sô pha tán gẫu, vừa vặn lúc này công ty gọi điện thoại tới, Bùi Vũ đứng dậy vào thư phòng. Nhất Thần thấy trái phải không có ai, vội vàng thay đổi một khuôn mặt tươi cười, ngồi ở bên cạnh Triệu tiểu thư.

“Triệu tiểu thư trông thật xinh đẹp, trang điểm cũng thực tinh xảo.”

Nữ nhân đó vội vàng lộ ra bộ mặt tươi cười: “Quá khen.”

Viên Nhất Thần để sát vào mặt nàng cẩn thận nhìn nhìn: “Chỉ là phấn trét quá dầy, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lỗ chân lông hô hấp nga.”

Nữ nhân âm thầm cắn chặt răng, cực lực khống chế tốt hình tượng thục nữ của mình: “Không thể tưởng được ngươi là một nam hài tử, thế nhưng cũng hiểu biết mấy chuyện trang điểm này, thật sự là bác học đa tài.”

“Đương nhiên phải hiểu biết, bằng không về sau thời điểm tìm lão bà sẽ bị lừa.” Viên Nhất Thần cười xấu xa một tiếng: “Oa, ta mới phát hiện, cái mũi của ngươi rất thẳng nga, bên trong là silicone sao? Tốn bao nhiêu tiền vậy, đụng vào có đau không?”

Triệu tiểu thư đã nhịn không nổi nữa, móng tay thật dài thiếu chút nữa đâm vào trong thịt. Bất quá thực hiển nhiên Viên Nhất Thần cũng không tính toán ngậm miệng, lại bỏ thêm một câu: “Về sau đến nhà chúng ta làm khách, nên ăn mặc kín đáo một chút, bằng không ngươi nửa đêm từ nhà của ta đi ra ngoài, người khác nhìn thấy còn tưởng rằng nhà ta có kêu gái làng chơi tới phục vụ nữa.”

Triệu tiểu thư rốt cuộc nhịn không được, cọ quậy một chút đứng lên, cắn răng nửa ngày: “Thật sự không có giáo dục!” Nói xong, xỏ vào giày cao gót, nổi giận đùng đùng rời đi.

Thời điểm Bùi Vũ xuống lầu, Viên Nhất Thần còn đang che miệng cười trộm: “Nhất Thần, Triệu tiểu thư đâu?”

“A ?” Nhất Thần ngẩng đầu, thế nhưng cười đến nước mắt đều chảy ra, thấy Bùi Vũ lộ vẻ nghi ngờ, vội vàng ngưng cười: “Nàng nói nhà nàng có việc gấp, đi trước.”

“Nga, vậy ăn cơm đi.”

Viên Nhất Thần ứng thanh, tới bàn ăn, miệng ăn này nọ, tâm lại nghĩ đến chuyện khác, sau khi cười xong tâm tình đã trở về, gia gia muốn thúc thúc kết hôn, xem thúc thúc như vậy dường như cũng không tỏ vẻ cự tuyệt, không thoải mái, chính là không thoải mái. Thúc thúc là của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi. Cùng lắm thì giới thiệu một người, ta lại phá một người, nhưng phá rối thì đã sao, nữ nhân trên đời nhiều như vậy.

Ngày đó buổi tối, Bùi Vũ vừa muốn lên giường ngủ, bên ngoài liền truyền đến tiếng đập cửa, không cần đoán cũng biết ai, Bùi Vũ đem cửa kéo ra một khe hở, nhưng không có nhường đường: “Gì chứ?”

“Thúc, ta có lời nói cùng ngươi.”

“Có việc ngày mai hãy nói đi, trở về ngủ.”

Viên Nhất Thần lộ ra biểu tình thập phần nghiêm túc: “Chuyện rất trọng yếu, phải cùng với ngươi thương lượng một chút.”

“Cuộc thi không tốt sao ?”

“Không phải, so với chuyện này còn trọng yếu hơn.”

Bùi Vũ nghĩ nghĩ, mở cửa: “Vào đi.”

Viên Nhất Thần lần này thực ngoan không có hướng trên giường chạy tới, ngồi ở trên sô pha theo dõi hắn một lúc lâu, thật sự là càng xem càng dễ nhìn, khó trách phụ thân thích hắn như vậy. Bùi Vũ rất nghi hoặc: “Rốt cuộc chuyện gì, nói mau.”

“Ngươi thật sự muốn kết hôn sao ?”

Bùi Vũ cho tới bây giờ cũng không tính toán kết hôn, tâm toàn bộ đã giao cho Viên Gia Thăng, vô luận như thế nào cũng không thể thu trở lại, huống chi hắn đối với nữ nhân vốn không có cảm giác, bất quá phụ thân hiển nhiên không nghĩ như vậy, liên tiếp tìm lão bà cho hắn, giảng một đống lớn đạo lý, Bùi Vũ thật sự không nghĩ khiến phụ thân đã lớn tuổi còn vì hắn nhọc lòng, bề ngoài thì đáp ứng cho có mà thôi, kết quả khẳng định sẽ không có.

“Đây là gia gia ngươi quyết định……”

Nửa câu sau còn chưa nói xong, Viên Nhất Thần liền phát hỏa, biểu tình hận không thể đem người ăn sạch, lớn tiếng rống một câu: “Ta không cho ngươi kết hôn!”

“Nga, vì cái gì?”

Viên Nhất Thần nhất thời lại câm điếc, bởi vì, bởi vì, nửa ngày cũng không biết nên nói cái gì: “Tóm lại, ta chính là không cho ngươi kết hôn !”

Viên Nhất Thần hiện tại, biểu tình tựa như tiểu hài tử đối ba ba nói “Ta không cần mẹ kế!”, hoàn toàn làm cho người ta có một loại cảm giác làm nũng, Bùi Vũ bất đắc dĩ thở dài, kéo tay Viên Nhất Thần đưa hắn kéo tới cửa: “Đã biết, đã biết, nhanh đi ngủ đi.”

“Vậy ngươi đáp ứng ta, tuyệt đối không kết hôn.”

“Hảo hảo hảo, ta không kết hôn.”

Rõ ràng là khẩu khí nói cho có lệ, hoàn toàn không khiến người tin tưởng, lửa trong lòng Viên Nhất Thần có chút lớn thêm, thừa dịp Bùi Vũ mở cửa đột nhiên xoay qua bờ vai của hắn, đưa hắn đặt lên trên cửa, hai tay gắt gao ôm lấy eo hắn, trong nháy mắt kia lộ ra biểu tình thực đem Bùi Vũ dọa đến: “Ngươi, ngươi đang làm gì?”

“Đáp ứng ta, đời này cũng không được kết hôn !”

Hai người khoảng cách quá thân cận, Bùi Vũ thậm chí đã cảm giác được hơi thở nguy hiểm trên người hắn, còn có loại vẻ mặt này, lúc trước Viên Gia Thăng từng đối hắn lộ qua, một loại dự cảm điềm xấu dâng lên trong lòng.

“Nhất Thần, buông tay!”

Ngữ khí đột nhiên lạnh xuống làm Viên Nhất Thần càng cảm thấy ủy khuất, lực đạo trên tay nặng thêm vài phần, cuối cùng rõ ràng gắt gao đưa hắn ôm vào trong lòng, ở bên tai nhẹ nhàng nói: “Ngươi không thể thích người khác!”

Tiếng tim đập “bang bang” nghe nhất thanh nhị sở, Bùi Vũ biết hắn hiện tại thực kích động, lời kia tuy chưa có làm rõ, nhưng cũng đủ để người khác hiểu được ý tứ của hắn, Bùi Vũ chậm rãi nhắm mắt, dùng động tác thực tự nhiên đẩy ra thân thể Viên Nhất Thần: “Càng lớn càng không hiểu chuyện.”

“Ngươi không rõ sao, ta……”

Bùi Vũ vội vàng nâng tay chặn miệng hắn, sợ hắn sẽ đem câu nói kia nói ra: “Tốt lắm, đã khuya, nhanh đi ngủ đi.” Nói xong một phen kéo ra cửa, đem Viên Nhất Thần đẩy ra ngoài. Mặc hắn ở bên ngoài gõ nửa ngày cũng không chịu mở.

Một đêm này, Bùi Vũ thực phiền lòng.

Ngày hôm sau, Bùi Vũ không có về nhà, mượn cớ bận quá ngủ ở công ty. Ngày thứ ba, Bùi Vũ cũng không về nhà, đi khách sạn ngủ. Mãi cho đến ngày thứ năm, Viên Nhất Thần vẫn không nhìn thấy bóng dáng Bùi Vũ, sau khi nghe ngóng mới biết được, hắn rõ ràng đi công tác, không tới mười ngày nửa tháng cũng không về.

Đoạn thời gian kia Viên Nhất Thần cấp Bùi Vũ rất nhiều cuộc điện thoại, Bùi Vũ sẽ tiếp, nhưng chỉ dùng ngữ khí trưởng bối dặn hắn chiếu cố bản thân, mỗi khi Viên Nhất Thần nói tới chuyện khác, Bùi Vũ lập tức mượn cớ đi họp, rất nhanh cắt đứt điện thoại. Mặc kệ lúc đó là nửa đêm hay khi nào, tất cả đều là: “Ta phải đi họp, nói chuyện sau!”

Viên Nhất Thần tự nhiên cũng biết hắn đang lừa mình, nhưng cũng thật sự bất đắc dĩ, thời điểm có chút xúc động mới dám nói ra, thời điểm bình tĩnh sẽ không có được dũng khí như vậy. Tư vị bị người cự tuyệt nhất định so với bây giờ còn khó chịu hơn.

Không lâu sau, có một ngày Viên Chấn Hào đem Nhất Thần gọi vào thư phòng, nói chuyện rất đơn giản, bắt đầu lên trung học hắn phải chuyển trường, trường học bên ngoài cách nơi này rất xa, hệ thống giao thông đầy đủ! Viên Nhất Thần tất nhiên không thuận theo, thiếu chút nữa cùng gia gia hắn đập bàn.

“Dựa vào cái gì bắt ta đi nơi khác?”

Viên Chấn Hào tính tình vẫn ôn hòa như cũ, mang theo tươi cười hiền lành: “Đương nhiên là vì lo lắng tương lai của ngươi.”

“Không, ta không đi, tuyệt đối không đi!”

“Việc này không phải do ngươi, là ba vị gia trưởng chúng ta đồng lòng nghiên cứu quyết định.”

Viên Nhất Thần tâm lý càng ủy khuất, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống: “Nhị thúc cũng muốn cho ta đi sao?”

“Không sai, hơn nữa hắn cả tiền học phí đều đã đóng cho ngươi.”

Thúc thúc lâu như vậy cũng không về nhà, Viên Nhất Thần cũng biết hắn đang trốn tránh mình, nếu chính mình không đi, nói không chừng hắn cả căn nhà này cũng không chịu trở về.

“…… Ta đã biết.”

“Một tháng sau nhập học, có cái gì cần thì hiện tại liền chuẩn bị một chút đi.”

“Nhị thúc khi nào thì trở về?”

“Hẳn là sắp, nghe nói sinh ý bên kia thương lượng tốt lắm.”

Viên Nhất Thần gật gật đầu, thập phần mất mát ra khỏi thư phòng.

Quả nhiên, tin tức truyền ra không tới vài ngày, Bùi Vũ liền trở về nhà, Viên Nhất Thần thời điểm thấy hắn thực thương cảm, hắn rõ ràng cảm giác được Bùi Vũ đối hắn đang xa cách. Không phải về mặt khoảng cách, mà là mặt tâm lý. Thúc thúc cũng sẽ giống như bình thường, sờ tóc của hắn, quan tâm sinh hoạt của hắn, nhưng mỗi lần cũng không quên cho thấy thân phận trưởng bối, làm Viên Nhất Thần bao nhiêu lời nói đều nghẹn trở về.

Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, qua vài ngày nữa Viên Nhất Thần sẽ đi, trong khoảng thời gian này chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ đứng ở bên cạnh Bùi Vũ, chỉ cần ở bên cạnh nhìn hắn cũng tốt. Ban ngày Bùi Vũ đi công ty, hắn cũng sẽ tìm cớ đến công ty tìm y. Bùi Vũ vội vàng xử lý công sự, hắn liền lẳng lặng ngồi ở bên cạnh, ánh mắt chớp cũng không chớp một cái theo dõi y, không chịu buông tha bất cứ một động tác nào, còn nhân cơ hội chụp lén thật nhiều bức ảnh.

Vết sẹo trên mặt đã nhạt đến nhìn không ra, gương mặt thanh tú luôn trẻ tuổi như vậy, hai người đi cùng một chỗ, nói là huynh đệ cũng sẽ có người tin tưởng. Làn da trắng đến gần như trong suốt, nhìn cũng rất phấn nộn, thật không biết y bảo dưỡng như thế nào.

Bùi Vũ bị hắn xem cả người không được tự nhiên, cho dù không đối mặt, cũng có thể cảm giác được hai đạo ánh mắt nóng rực dừng ở trên người mình. Đổi thành người khác đối hắn có suy nghĩ không an phận, chỉ sợ hắn đã sớm đem người thu thập, nhưng mà Viên Nhất Thần không được, hắn thực để ý hài tử này, không riêng vì nó là thân nhân của mình, còn bởi vì nó là nhi tử của Viên Gia Thăng, còn có gương mặt kia giống nhau như đúc.

Một đêm trước khi đi, Viên Nhất Thần vào phòng Bùi Vũ, gõ vài cái lên cửa, sau bên trong truyền ra thanh âm.

“Ai ?”

“Thúc thúc, là ta.”

“Ngày mai còn phải lên phi cơ, mau ngủ đi.”

“Ngươi cũng biết ta ngày mai phải đi, cũng không chịu theo giúp ta trò chuyện sao?”

Bùi Vũ thở dài, cuối cùng vẫn mở cửa: “Vào đi.”

Viên Nhất Thần cầm trong tay một chai rượu đỏ, còn có hai cái cốc chân dài, xem tư thế kia là muốn nâng cốc tâm tình, Bùi Vũ thân thủ tiếp nhận cái chai đặt ở một bên: “Ngươi còn chưa có trưởng thành, không cho uống rượu.”

“Ngươi đã quên, ta đã mười sáu tuổi, hiện tại đã là đại nhân.”

“Vậy cũng không cho uống, ngày mai còn phải lên phi cơ.”

“Một ly thôi mà, chỉ một ly.” Viên Nhất Thần không thuận theo, vẫn rút nắp bình, rót hai ly rượu.

Bùi Vũ cũng không tiếp nhận uống, ngồi ở đối diện hắn theo dõi trong chốc lát, nói thật đứa nhỏ này phải đi, hắn cũng luyến tiếc, nhưng không thể tùy ý để loại tâm tư này của hắn tiếp tục phát triển, như vậy nhất định sẽ hủy đi hắn. Hắn muốn đem Viên Nhất Thần bồi dưỡng thành một nam nhân xuất sắc, thậm chí là một nam nhân hoàn mỹ, hoàn mỹ đến không có bất cứ vết bẩn nào.

“Đến bên kia nhất định phải dụng công học tập, có rảnh liền gọi điện thoại về.”

“Ngươi sẽ đi xem ta sao?”

“Có thời gian ta sẽ đi.”

Viên Nhất Thần cúi đầu, cắn cắn môi: “Nhưng mà, ta không muốn đi.”

“Nhất Thần, ngươi đã trưởng thành, đừng lúc nào cũng xem mình như tiểu hài tử, có một số việc phải suy nghĩ rõ ràng.” Không cần giống như phụ thân ngươi năm đó, làm một chuyện sai lầm, cả đời cũng không bù lại được.

Trước đây thúc thúc chuyện gì đều sẽ thuận theo mình, cho dù muốn ngôi sao trên trời, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp hái xuống, lời này tuyệt đối không phải khoa trương. Hai năm trước Nhất Thần đột nhiên đối với việc phi hành vũ trụ sinh ra hứng thú, chỉ là cùng Bùi Vũ nhắc qua một lần, không nghĩ tới hắn thế nhưng thật sự phái người liên hệ với dự án du lịch thám hiểm vũ trụ, nếu không phải do độ tuổi hạn chế, sợ là Bùi Vũ thật sự sẽ thỏa mãn nguyện vọng hắn, đem hắn đưa lên vũ trụ, cho dù chi phí cao tới 127,000 bảng Anh!

Nhưng mà, vì cái gì hiện tại đem mình cự tuyệt ở ngoài ngàn dặm, một chút cơ hội cũng không cấp cho mình. Viên Nhất Thần nghĩ không ra, hắn không biết thích một người có gì sai, cũng không để ý bất cứ cấm kỵ hay là loạn – luân nào.

“Ta đã biết.” Viên Nhất Thần cầm lấy một chén rượu đưa qua: “Theo giúp ta uống một chén, xem như đưa tiễn.”

Bùi Vũ nghĩ nghĩ, vẫn là tiếp nhận chén rượu kia, cùng hắn chạm một cái: “Thuận buồm xuôi gió!”

Uống xong ly rượu, Viên Nhất Thần vẫn không có lập tức rời đi, cầm cái ly ở hai tay xoay vòng vòng, Bùi Vũ cảm thấy tại thời điểm này vẫn là tiễn khách mới hảo: “Trở về ngủ đi.”

Vừa mới đứng lên, liền cảm thấy cả người không thích hợp, đầu choáng váng, chân mềm nhũn, thật mạnh té ngã ở trên sô pha, thân thể lập tức có phản ứng không đồng dạng, quá khứ từng bị người dùng qua rất nhiều loại dược, đối với cảm giác này, Bùi Vũ tự nhiên khắc sâu trong trí nhớ. Khi thấy Viên Nhất Thần nhìn cũng không dám nhìn hắn một cái, trong lòng nhất thời hiểu rõ.

“Nhất Thần, ngươi, ngươi cho ta uống cái gì?”

“Thực xin lỗi !”

Viên Nhất Thần đứng lên, thân ảnh cao lớn biểu hiện hắn đã thành thục, hắn đã không còn là tiểu nam hài nghịch ngợm khả ái không chịu lớn, đủ chiều cao, đủ thể trạng, hắn cũng có đủ khả năng đem Bùi Vũ đặt ở dưới thân. Nếu không có người hạ dược, Bùi Vũ khẳng định có thể đối phó hắn, thậm chí không tốn chút xíu khí lực nào, nhưng lúc này toàn thân mềm nhuyễn vô lực, Bùi Vũ chỉ có thể tùy ý hắn đem mình ôm đến trên giường.

Tiên hạ thủ vi cường! Đem gạo nấu thành cơm, không cho hắn cơ hội cự tuyệt! Tình cảm? Không vội, cơm chín rồi chậm rãi bồi dưỡng cũng không muộn!

———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.