Bởi vì bắt đầu công kích nên con dực long đã giải trừ trạng thái ẩn thân, nó lớn đến mức che kín cả bầu trời trên đầu họ, cái mỏ dữ tợn giống như một chiếc chày sắt nhọn, mang theo khí thế đặc biệt mạnh mẽ... Bị Trình Hiểu vả bay.
Đầu chim chuyển hướng về phía cái đài cao lơ lửng giữa trời bên cạnh, phóng thẳng đến đó, Lý Nhiên ngẩng đầu lên, sau đó xượt qua một thân toàn gai lông sắc bén của nó.
Nhờ có quán tính mà con dực long kia không có cách nào quay đầu, nó vỗ đôi cánh hẹp dài, dường như đang chuẩn bị vụt lên cao rồi một lần nữa sử dụng mánh cũ, nó nghiêng cánh đánh vòng để phóng lên giữa các tầng mây, cái đuôi phất mạnh như muốn cho hai tên nhân loại dưới kia một cú bất ngờ, nếu có thể khiến bọn chúng rơi luôn xuống đất thì càng tuyệt vời.
Trình Hiểu nheo mắt lại, lúc cái đuôi to dài phất đến, cậu đưa tay ra bắt lấy, rồi thuận tay hất đi.
Lý Nhiên đứng bên cạnh khó khăn lắm mới tránh được một đòn tấn công, anh nhìn động tác linh hoạt của Trình Hiểu, sau đó yên lặng nuốt hai chữ "cẩn thận" vào bụng, trong lòng âm thầm tính toán trọng lượng và tốc độ bay của dực long, chỉ sợ những nhân loại bình thường tay nhỏ, chân nhỏ, ngay cả một cọng lông cũng không bứt nổi.
Con dực long khổng lồ bị Trình Hiểu tiện tay vứt ra ngoài tường thành, đập vào một đám động vật thấp bé màu xanh lá, chỉ mới sau vài phút mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/2429957/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.