Dọc theo cung đường chính trong khu vực trung ương, những gian hàng nhỏ hai bên đã bắt đầu chuẩn bị mở cửa đón khách, từng đám mây dày nặng, tối tăm vẫn giăng kín khắp bầu trời, nhiệt độ còn chưa tăng lên, Trình Hiểu vừa đi vừa hà hơi vào lòng bàn tay, rồi chà xát, thời điểm trời còn chưa sáng thật là lạnh quá đi.
Liếc mắt nhìn Lam đang đi bên cạnh, hình như đối phương không hề sợ lạnh, áo khoác mỏng manh để tiện hành động, gương mặt trầm lặng, biểu tình lãnh đạm, ngũ quan (mắt, mũi, miệng, tai, thân hình) như đao khắc, không một chút tỳ vết.
Thể chất thật tốt, Trình Hiểu thầm nghĩ, cho dù cơ thể cậu đã được dị năng âm thầm cải tạo, nhưng vẫn không thể đạt đến cảnh giới mạnh mẽ trời sinh như dị tộc được.
Việc thành do người, cứ từ từ vậy.
Đi một lúc, từ xa Trình Hiểu đã thấy một tấm biển thật to, đón gió mà đứng.
Chỗ ở tạm thời dùng để thu nhận những người chưa xác minh được thân phận, được xây trên một nền đất trống sạch sẽ, có vài chiếc lều được dựng lên ở đó, tuy không quá thoải mái, nhưng ít nhất có thể che mưa che gió, bình thường còn có vài khoản trợ cấp nhất định, cũng xem như là một nơi an toàn để sống tạm.
Lúc này, giống hệt như những gì cậu nghe người ta đồn trong giấc mơ, một tên thanh niên đang nằm trên bậc cầu thang của chỗ thu nhận.
Lam dừng bước, đầu tiên là liếc mắt quan sát Trình Hiểu, sau đó mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/2429944/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.