Nhân viên y tế được triệu tập khẩn cấp, rất nhanh liền đến, dù sao lúc này Minh vẫn chưa thể chết được, Tề Quân không hề trì hoãn, cậu ta nhanh chóng ra lệnh đưa gã đến phòng chăm sóc đặc biệt, quan sát tình hình liên tục, để tránh việc gã tắt thở.
Dĩ nhiên việc nghiên cứu thuốc đặc trị để chữa bệnh cho gã, không hề được nhắc tới.
Xúc phạm Lam đại nhân cùng bạn đời của ngài ấy, mưu đồ hiểm ác, tâm hồn thối rữa, quả thật chả đáng đồng tình chút nào.
Lam cũng ôm Trình Hiểu đem đến phòng y tế, rồi tiện tay đóng cửa, khóa chặt, anh tự mình ra tay kiểm tra toàn thân trên dưới, trong trong ngoài ngoài của bạn đời nhà mình, sau khi đảm bảo không hề có một chút thuốc nào còn sót lại, anh mới yên lòng hơn.
"Sau khi giải phóng được thuốc ra ngoài thì sẽ không sao đâu." Trình Hiểu thấy chân mày của Lam vẫn còn nhíu chặt, không khỏi lên tiếng giải thích.
Đặc điểm nguy hiểm nhất của loại thuốc này là dễ khiến người sử dụng bị nghiện, không chỉ rất khó cai, mà còn từ từ ăn mòn các tế bào cơ bắp, khiến cơ thể ngày càng nhạy cảm, ảnh hưởng đến khả năng thăng bằng, gây rối loạn thần kinh.
Nếu dùng lâu, tỷ lệ tử vong sẽ tăng cao, cho dù có may mắn sống sót, chỉ sợ cũng sẽ biến thành một tên tù nhân không còn sức lực để phản kháng đến cuối đời.
Vừa nãy cùng Lam sảng khoái mấy lần, tác dụng của thuốc chắc hẳn đã hết, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/2429928/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.