Rạng sáng ngày thứ hai, người ở các thành bắt đầu tụ tập lại trước cổng vào, hôm nay là ngày các ấu tể báo danh để tham gia lễ thành niên.
"Trình Hiểu, lễ thành niên lần này khác hẳn với mọi khi, có thể sẽ tổ chức suốt 1 tháng, nghe nói là họ định đánh giá dựa trên năng lực tổng hợp." An Vân có chút lo lắng, nhóc con nhà mình tuy rằng rất ưu tú nhưng không biết đánh giá tổng hợp là gồm những hạng mục nào, độ nguy hiểm có tăng cao hay không.
Trình Hiểu bình tĩnh gật đầu, trên thực tế, cậu không rõ lắm những lần kiểm tra trước.
"Mẫu phụ, người yên tâm đi, con nhất định có thể vượt qua!" Dung thấy An Vân lo lắng liền vỗ ngực đảm bảo.
"Con cũng sẽ cố gắng." Người lên tiếng là Khí, nhóc con nhìn Trình Hiểu, ánh mắt vô cùng kiên định.
Kinh nhìn Khí một cái, rồi dời ánh mắt qua Trình Hiểu, thầm thở dài, xem ra Khí rất thích Trình Hiểu, đáng tiếc, đối phương là người đã có gia đình, chẳng thể thu lưu nhóc...
Bởi vì Khí không có cha và mẫu phụ, nửa đường lại thiếu chút bị vứt bỏ, nên sau khi đến thành trung tâm, để có thể bảo hộ nhóc con, Kinh liền để nhóc đến ở chung với gia đình mình tới khi lễ thành niên kết thúc, có thể giúp đỡ lẫn nhau cũng tốt.
Dù sao anh cũng là đội trưởng, nên có trách nhiệm với tất cả mọi người, có thể giúp thì phải giúp, Kinh và An Vân đều nghĩ vậy, nhưng Khí dường như đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/2429811/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.