“Mày, đem đồ ăn giao ra đây mau!” Một gã đàn ông trưởng thành cản lại đường đi của Trình Hiểu, nhe răng cười như nhìn thấy mồi ngon, đồng thời hai gã nhân loại xa lạ theo đuôi cậu nãy giờ cũng xông ra.
Hiện tại là thời gian giao ca của đội tuần tra, bốn phía không người, hơn nữa trời đã tối đen, tiếng gió gào thét, quả thật là thời cơ tốt để chặn đường cướp của.
“Trên người tôi không có đồ ăn.” Trình Hiểu nheo mắt lại, thờ ơ nói, những thứ kia cậu đã giao cho Lâm Diệp, cậu tự nhiên không thể đem đi cho rồi đòi lại được.
“Đừng nói dối, thức thời thì mau đem thức ăn trên người đưa cho bọn tao!” Một gã đứng sau lưng Trình Hiểu gào lên, gã cầm trên tay một cây gậy gỗ, trên gương mặt xanh xao vàng vọt giờ đây tràn đầy vẻ tham lam và tàn nhẫn.
“Đúng thế, mày mau giao ra đây, nhất định lúc nãy mày đã chiếm được đồ ăn gì đó rất ngon trong tay thằng kia, nếu không sao Lão Đại lại thấy mày chạy nhanh thế hả?” Một tên khác thoạt nhìn thấp bé hơn đang nuốt nước miếng, ở đây lấy đồ đổi đồ là việc rất bình thường, bọn chúng nhìn thấy cậu ta cầm một bao nhỏ ra khỏi nhà, sau đó đi tới đây giao dịch, nhất định cậu ta đã đổi được món gì đó tốt hơn rồi!
Trình Hiểu khẽ lắc đầu, cũng chả thèm tránh ánh mắt dò xét của đối phương, cậu không tính cùng đám này tiếp tục dây dưa thêm nữa, hiện giờ trong tay cậu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/2429741/chuong-11-tscbpvb.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.