Phó Kinh Hồng vừa nghe xong, hết của Mộ Dung Lân.
Trong thoáng chốc, cư nhiên, y không biết phải làm ra phản ứng gì mới đúng đây.
Trong lòng của y lại cực kì phức tạp, ngàn vạn nghi hoặc xoay chuyển không ngừng, nhất thời đều đồng loạt mà xông lên đầu.
Rốt cuộc thì vì sao Mộ Dung Thương phải hạ xuống đồng sinh cộng tử độc trùng lên trên người của y?
Ngày ấy, trên đỉnh Thượng Tắc Sơn, tại sao Mộ Dung Thương lại phải đâm một nhát kiếm lên người của y?
Mộ Dung Lân lạnh lùng nhìn Phó Kinh Hồng, tiếp tục nói:
– Ta sẽ không giết ngươi. Nếu ngươi chết rồi, thì hắn cũng không sống được.
Phó Kinh Hồng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn gã, không có trả lời.
Chợt, y nhớ tới, ngày ấy, ở trong Mộ Dung phủ, tình cảnh vào lần đầu gặp gỡ Mộ Dung Thương.
Phía sau duy trướng tua rua phủ xuống, người kia nằm ở trên giường bệnh…
Dáng người gầy gò mà lại thon dài. Làn da trắng bệch đến giống như một màu sứ thuần trắng. Da thịt trơn láng, đường nét tinh tế, tỉ mỉ.
Dưới lớp vạt áo nội y dài màu lam nhạt, lộ ra chiếc gáy thon dài, mềm mại cùng với đôi xương quai xanh tinh xảo, mong manh.
Ba ngàn sợi tóc đen như vẩy mực, mà xõa tung, ngổn ngang lại quấn quýt với nhau ở trên mặt gối.
Đôi mắt của hắn vừa sắc bén, lại sâu thẳm như mực, khiến cho người ta không thấy rõ ý tứ, càng càng đoán không ra ý nghĩ của hắn.
Y vẫn nhìn không thấu Mộ Dung Thương.
Con người kia khiến cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754540/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.