Mắt thấy một đám rắn kia đang lúc nhúc bò đến càng lúc càng gần đến hai người, trong nháy mắt, đều khiến cho cả hai đều không khỏi phải rùng mình lên.
– Nơi này có cửa!
Đột nhiên, Phó Kinh Hồng thoáng nhìn thấy một bức điêu khắc du long ở trên vách tường.
Bức điêu khắc này giống hệt như đúc với bức điêu khắc mà y đã từng thấy qua ở trong Mộ Dung phủ, ngay lập tức, y liền suy ra đây chính là cửa cơ quan đi.
Y cũng không chờ Đào Chi Hoa hiểu ra, liền vọt người về phía trước, sờ soạng, xoay chuyển con rồng trên bức điêu khắc kia.
Tuy số lượng của đám rắn đông đảo, nhưng tốc độ lại không nhanh. Chí ít là không nhanh bằng khinh công của Phó Kinh Hồng đi.
Trong nháy mắt, cánh cửa đang rung chuyển nhấc lên, hé một khoảng hở vừa vặn đủ cho cả hai liền vọt vào trong, ngay lập tức, cánh cửa đá liền trượt xuống.
Trong gang tấc nguy hiểm này, cách một tấm cửa đá này, đã chặn lại một đám rắn đông đúc kia ở bên kia.
Rốt cuộc, Phó Kinh Hồng cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Tiếp theo, y đi đến trước vài bước, ngồi xổm ở trên mặt đất.
Cánh cửa đá này khá là dày, chí ít là sau cánh cửa đá này, đã hoàn toàn không nghe thấy được động tĩnh của đám rắn kia. Nhưng điều này cũng có một chỗ không tốt, đó chính là cả hai đều không biết được tới lúc nào thì đám rắn kia sẽ thối lui, cũng đã nói lên, cả hai cũng đều không biết đến lúc nào mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754533/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.