Ngày hôm sau, ba người Phó Kinh Hồng liền rời khỏi khách điếm này mà đi tới Thượng Tắc Sơn.
Ngay trước khi rời đi Phó Kinh Hồng thoáng nhìn qua Liễu Nhàn Cầm vẫn bày ra khuôn mặt không hề cảm xúc như cũ, đang ngồi ngay ngắn ở bên chiếc bàn giữa sảnh đường trong khách điếm. Hắn vẫn chậm rãi mím môi uống trà, nhưng xung quanh lại không có một ai dám lớn tiếng ồn ào nữa.
Điều này khiến y không khỏi cảm giác thấy có chút buồn cười.
Cảnh tượng, một đám đại hán vốn có thân hình thô kệch kia vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí mà đề phòng một thiếu niên thoạt nhìn gầy yếu thế này. Hình ảnh tương phản với hành vi này, lại cùng ở trong một bầu không khí, thực là khiến cho người ta buồn cười không thôi.
Liễu Nhàn Cầm lại mặc bộ trường sam trắng ngà như nguyệt, vào lần đầu gặp mặt Phó Kinh Hồng, vẫn là một thân không vướng phải hạt bụi nào, sáng như nguyệt quang, lại ngồi giữa sảnh đường của một khách điếm đơn sơ, mộc mạc vốn hoàn toàn không hợp với nhau, lại có vẻ đặc biệt, khá là đột ngột đi.
Phó Kinh Hồng nhìn liếc qua một thoáng, sau đó, liền xoay người rời khỏi khách điếm.
Ngoài cửa lớn của khách điếm đã được chuẩn bị sẵn ba con ngựa.
Ngày hôm qua, Lãnh Tề Hiên đi nghe ngóng tin tức, cũng đã thuận tay mua ngựa. Tuy khinh công của ba người đều là thượng thừa, có thể đi đường vượt xa rất nhiều lần so với việc cưỡi ngựa. Nhưng vận dụng khinh công, sẽ tiêu hao rất nhiều nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754516/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.