Phó Kinh Hồng ngẩng đầu lên nhìn lão nhân kia, đã thấy lão nhân kia chỉ lẳng lặng mà nhìn y.
Lão nhân này…
Đến tột cùng là ai đây?
Tại sao lão lại biết thư độc trùng?
– Nhưng mà… Rất kỳ quái…
Lão nhân kia cau mày nhìn y, trực tiếp đánh giá toàn thân của y, tự nói.
– Tuy, trên người của ngươi, quả thật là có dấu hiệu của thư độc trùng đang ký sinh. Theo lý mà nói, ngươi cũng nên sớm phải bị hút hết tinh khí mà chết đi rồi chứ. Nhưng tại sao, hiện tại, ngươi vẫn còn bình an vô sự đây?
Lão nhân tiếp tục nói.
Nhất thời, Phó Kinh Hồng lại nhíu nhíu mày.
Lúc trước, tựa hồ như Hoa Thanh Lưu cũng đã nói ra lời lẽ tương tự.
Hóa ra, y đã sớm phải chết rồi…
Vậy thì, vì sao hiện tại y vẫn còn hoàn hảo không chút tổn hại nào đây?
Thậm chí, hiện tại, y cũng đã không còn cảm nhận được cỗ nóng rực do thư cổ trùng phát tác, mà không ngừng dằn dặt ở trong cơ thể nữa rồi đi.
Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì rồi?
Sau khi Phó Kinh Hồng đã trải qua một hồi do dự, thì y đã kể lại toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra với mình cho lão nhân kia nghe.
Tất nhiên là y đã che giấu đoạn thời gian mình vốn là người đã chết đi sống lại kia, chỉ cố ý chọn ra một vài việc trọng yếu mà nói thôi.
Bắt đầu từ lúc ở trong Long Dương điện ăn phải quả thư độc trùng, mãi đến tận khi nghe được lời nói, thư độc trùng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754513/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.