Phó Kinh Hồng nhìn bóng lưng hồng y cô độc của Đào Chi Hoa đang đi xa, lại quay đầu, liếc mắt nhìn đến Mộ Dung Vũ vẫn đang còn đùng đùng tức giận đứng ở cạnh Ôn Như Ngọc. 
Hai người cũng đều mặc lên người cùng một bộ hồng y, nhưng mà khí chất lại kém nhau rất xa, cứ như là một trời một vực vậy. 
Mộ Dung Vũ mặc một thân hồng y, sặc sỡ như hồng liên, kiều mị, loá mắt. 
Đào Chi Hoa mặc một bộ hồng y, yêu lại không mị, không vướng bận phàm tục. 
Tuy cùng là hồng y, nhưng miễn cưỡng lấy Đào Chi Hoa mà so sánh với Mộ Dung Vũ thì đúng là đã hạ thấp đi khí chất của hắn đi mấy phần rồi a. 
Tuy Mộ Dung Vũ cũng đẹp, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn trong vẻ đẹp của phàm trần tục thế. 
Còn vẻ đẹp của Đào Chi Hoa, lại vốn là tuyệt mỹ, gần như là yêu. 
Phó Kinh Hồng lắc lắc đầu. 
Cả khuôn mặt của Phó Kinh Hồng không hiện lên cảm xúc gì cả, chỉ nhìn Mộ Dung Vũ bày ra vẻ nũng nịu sáp đến bên người Ôn Như Ngọc muốn được an ủi. 
Trên mặt của Ôn Như Ngọc cũng không hề gợn sóng, nhưng trong đôi con ngươi lại ánh lên một mảng thâm trầm, không biết là đang suy nghĩ cái gì. 
Phó Kinh Hồng liền xoay người, đi về phương hướng Đào Chi Hoa vừa rời đi. 
Đương nhiên là Đào Chi Hoa vẫn còn chưa quen thuộc địa hình trong Mộ Dung phủ. Cho nên, có thể thấy được là, đến Đại tiểu thư Mộ Dung gia, Đào Chi Hoa cũng liền không nhận ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754484/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.