Phó Kinh Hồng cúi đầu, tự nhìn thấy dấu vết ở trên ngực, bỗng, y ngẩn người. 
– … Là ai? 
Giọng nói của Ôn Như Ngọc ấm ách vang lên. 
Trong lòng của Phó Kinh Hồng lại cười khổ, vẫn còn chưa kịp nghĩ ra cái cớ gì để bịa ra che giấu đi việc này, thì trên ngực, lại bị một ngón tay xoa lên. 
Trên thân ngón tay hiện lên khớp xương rõ ràng, trắng nõn như đồ sứ, đầu ngón tay hơi cong về phía trước, chạm vào, mơn trớn hồng ngân ở trên ngực của Phó Kinh Hồng. 
Ôn Như Ngọc vẫn đang cúi đầu, càng không thấy rõ được vẻ mặt của hắn. 
Hắn chỉ là nhẹ nhàng chạm vào những dấu vết kia, như là đang đăm chiêu. 
… Nếu nói là do bị muỗi đốt, thì xem ra, đại khái là Ôn Như Ngọc cũng không tin đi. 
Phó Kinh Hồng vẫn âm thầm tập trung suy nghĩ. Bất thình lình, lại bị giật mình, bởi cơn đau xót ở trước lồng ngực đâm đến đầu óc. 
Ôn Như Ngọc đang duỗi ra hai ngón tay ra, đã từ mơn trớn đổi thành dùng sức mà véo, khiến cho lồng ngực của Phó Kinh Hồng lập tức đã bị tê rần. 
Phó Kinh Hồng đưa tay đến, định đẩy tay của Ôn Như Ngọc ra. Nhưng ngược lại, đã bị Ôn Như Ngọc giơ tay còn lại lên nắm chặt lấy cánh tay vừa đưa đến của y. 
Ôn Như Ngọc ngẩng đầu nhìn y, vẻ mặt ẩn dưới bóng đen, nhìn không rõ. 
Phó Kinh Hồng vừa bị ánh mắt này của Ôn Như Ngọc nhìn đến, đột nhiên, trong lòng của y, cảm giác thấy có chút chột dạ. Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754482/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.