Phó Kinh Hồng chỉ cảm thấy cỗ xao động ở trong cơ thể, càng lúc càng mãnh liệt, thần trí của y, đã bắt đầu, dần dà hoảng hốt.
Chờ đến khi y hồi phục tinh thần lại, thì cả thân thể của y đã nhào tới trên người của Lãnh Tề Hiên.
Mà, do hành động đột ngột nhào đến này của Phó Kinh Hồng, trong lúc nhất thời, Lãnh Tề Hiên vẫn chưa kịp phản ứng, cũng không hề đưa tay đẩy y ra, trái lại, hắn bị Phó Kinh Hồng nhào đến, đẩy ngã, cả người liền té xuống trên mặt đất.
Nhất thời, Lãnh Tề Hiên cảm thấy bị đặc biệt đau, do đám đất đá nhỏ vụn ở trên mặt đất đâm lên trên người. Hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng, thì đã cảm nhận được, nhất thời ở trên môi mình, bị ẩm ướt. Hắn liền sững sờ cả người ở ngay tại chỗ.
Phó Kinh Hồng cảm thấy, thân thể đã hoàn giống như không phải là của mình nữa. Y hoàn toàn không có cách nào khống chế hành động bây giờ của bản thân cả, chỉ có thể để mặc cho cỗ kích động kì dị đang dâng trào khắp nội tâm điều khiển cơ thể mình. Y đang cúi đầu gặm cắn đôi môi của Lãnh Tề Hiên.
Đây là hành động không đúng.
Y không nên làm như thế…
Lý trí của y tự nói với y như thế. Nhưng mà y lại không có cách nào dừng lại được nữa.
Trong thân thể, cái cỗ xao động kia vẫn cứ đang tiếp tục dâng lên, thần trí của y cũng không mê muội, vừa bừng tỉnh, đầu óc dần dà tỉnh táo lại. Nhưng y cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754469/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.