Vân Kiên hành động rất nhanh chóng. Ngày hôm sau đường thủy toàn thành đều bị phong tỏa.
Khi ta và Vân Xuyên chạy về Xuân Hiểu Viên, trùng hợp trông thấy Bách Nha đang bận túi bụi, nói là Chẩm Hà quán trong Viên hỏa hoạn.
“Ngươi nói nữ nhân kia đã tìm tới chưa?” Ta cau mày hỏi.
“Không hề!” Bách Nha giậm chân, “Trở về nơi này liền xảy ra chuyện, ta ở đây coi chừng, nhất thời cũng không cách nào ra tay được. Nếu thật sự là kế dương đông kích tây…”
“Đốt thì cứ đốt, hiện giờ lập tức đi tìm cho ta! Mùi vị của Thiên lý điệp hương… Ngươi thả con bồ câu kia ra mới có thể tìm được.”
Con bồ câu kia tuy nhìn thì béo tròn lười biếng nhưng mỗi lần truyền tin qua lại đều cực kỳ chuẩn xác. Có lẽ mấy thứ như Thiên lý điệp hương này với nó mà nói cũng không xa lạ gì.
“Ánh mắt ngươi độc như vậy mà còn có thể để người của Vân Kiên trà trộn vào đây?” Vân Xuyên nâng mi.
“Cho dù là Vân Kiên cùng Thập Nhị Lâu hợp tác, bọn họ cũng chưa chắc đã hoàn toàn tín nhiệm lẫn nhau. Bởi vậy rốt cuộc là người của Vân Kiên hay là người của Thập Nhị Lâu thì còn chưa biết.”
Tuy rằng ta nói như vậy nhưng trong lòng vẫn có vài phần cảm khái: Vân Kiên từ trước đến giờ cũng không giỏi tổ chức mạng lưới nhân mạch lắm. Nhưng trái lại Thập Nhị Lâu tự chủ trương có khả năng lớn hơn. Chỉ là thời gian dài như vậy mà bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bat-tru-cam/2864794/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.