Chờ trở về Thụy Tiêu Cung, ta liền một lần nữa quay lại trường đình chăm sóc hoa mai, đã có một vài nhành cây nảy ra nụ hoa nho nhỏ.
“Bên ngoài gió lớn, lúc này để ý chuyện đó làm gì?” Vân Xuyên đứng dưới hành lang, vẻ mặt nhìn không rõ.
Kỳ thực ta đang chờ hắn khuất khỏi ánh mắt Quý Phi, sau đó hảo hảo xử lý ta mà.
Ví như ném ta tới một chỗ thiền điện nào đó cấm không cho đồ ăn nước uống đủ ba ngày, giống như đã xảy ra ở hành cung kiếp trước.
Hay ví dụ như để ta ở trong đình trông mai, rồi bị gió thổi cho nửa chết nửa sống. Qua mấy canh giờ trở lại nói đã quên mất ta còn đang ở ngoài…. Mấy việc như thế, ta cũng trải qua không phải chỉ một lần.
Có điều hắn cũng không muốn ta chăm sóc hoa mai, chắc là đang nghĩ chiêu mói. Ta nghe lời gác lại dây sắt và cây kéo, bèn đứng dậy tự đi vào trắc điện.
Hắn chân sau liền theo tới, cho lui xung quanh rồi ngồi vào mỹ nhân tháp phía trước, thần sắc như thường, trái lại bộ dạng không giống như là sắp nổi giận đến nơi.
Ta không quản hắn lúc nào thì phát điên, ngả thân muốn nghỉ ngơi.
“Ngày đó ta đã ở Mẫu Đơn Các, sau đó ngươi cũng biết,” Vân Xuyên nói, “Ngươi đàn càng ngày càng hay.” Trong giọng nói có một tia nghiền ngẫm thở dài.
Ta trợn mắt, đáy lòng phiền chán: Chẳng hiểu sao tự dưng tâm huyết dâng trào thốt một câu như vậy.
“Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bat-tru-cam/2864759/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.