Biết người cầu kiến là Tiết Tầm, ta trầm mặc, sau đó để cho hắn vào, thời điểm nghĩ tới người này, trong lòng ta vẫn có chút phức tạp không nói nên lời, Tiết Tầm thật sự là một nhân tài, hơn nữa lại là người có phẩm hạnh hiếm có, chỉ là xuất thân của hắn không tốt, điều đó làm lu mờ tất cả.
Nghĩ đến đây, ta thở dài một tiếng.
Sau khi Tiết Tầm tiến vào, hành lễ, ta sai người dọn chỗ, hắn cũng không nói gì khách sáo, tạ ơn xong liền ngồi xuống.
Chỉ là sau khi ngồi xuống, hắn có chút trầm mặc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chỗ bên cạnh ta, nhưng không có nhìn về phía ta, ta liền nhìn hắn, thậm chí muốn từ trên mặt hắn tìm ra nguyên cớ gì, nhưng mà cái gì cũng đều không thấy.
Hai bên trầm mặc như vậy hồi lâu, cuối cùng vẫn là ta ho nhẹ một tiếng đánh vỡ phần yên tĩnh này hỏi: “Ái khanh có việc?”
Lúc này Tiết Tầm mới chậm rãi đưa mắt nhìn về phía ta, sau đó trên mặt hiện ra một nụ cười nhạt đáp: “Hoàng thượng, mấy ngày nay vi thần thấy trong người không khỏe lắm, nghĩ là muốn từ quan đi xung quanh một chút.”
Nghe xong lời này của hắn, ta theo bản năng mở miệng hỏi ‘vì sao?’.
Câu ‘vì sao?’ này, làm cho sắc mặt Tiết Tầm có chút chua xót đứng lên, mà ta tự nhiên cảm thấy có chút không ổn, vừa rồi có nói, Tiết Tầm là một nhân tài hiếm có, cũng là một người thông minh nhanh nhạy, đời trước là thế, đời này vẫn vậy.
Đời trước hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bao-quan/1353650/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.