Edit: Ngũ Ngũ
Mấy ngày nay tâm tình của Trác Văn Tĩnh tựa hồ không vui, thật ra trên mặt hắn không có biểu hiện gì khác lạ, chỉ là ngẫu nhiên ngồi đọc sách hay uống trà có chút ngẩn người, nhưng mà ta cảm giác được trong lòng hắn có chuyện, chỉ là thời điểm hỏi hắn, hắn sẽ liếc ta một cái, sau đó nhìn qua chỗ khác nói: “Tạ Hoàng Thượng quan tâm, vi thần không có chuyện gì.”
Ta hỏi một lần nhận được câu trả lời không có gì, hỏi hai lần hắn vẫn đáp như vậy, sau năm lần bảy lượt hỏi, ta liền nghĩ chắc là không có chuyện gì thật, nhưng mà trong lòng vẫn có chút cảm giác kỳ lạ, không ngừng suy đoán là chuyện gì.
Hôm nay, ta đang phê tấu chương, lúc thấy tấu chương của Trác Luân, liền lại nghĩ đến Trác Văn Tĩnh, cảm thấy có chút chán nản, vì vậy ta nhìn Nguyên Bảo hỏi: “Nguyên Bảo, ngươi nói có phải Hoàng hậu có chuyện gì trong lòng không? Còn không muốn nói cho trẫm biết?”
Nguyên Bảo đứng đó giật giật mi mắt, thần sắc lộ ra vẻ lúng túng nói: “Hồi bẩm Hoàng thượng, nô tài cảm thấy… Nô tài cảm thấy tâm tư của Hoàng hậu nương nương rộng lớn như biển, rất khó đoán a.”
“Lời này ngược lại không sai.” Ta nghe xong đồng ý nói: “Có thời điểm, trẫm thấy hắn cao hứng rồi lại mất hứng, cảm thấy hắn có tâm sự, lại dường như không có… Chẳng lẽ đây là khác biệt giữa nam nhân với nữ nhân?”
“Hoàng thượng anh minh…” Nguyên Bảo vội cười gượng đáp.
Ta nhíu mày liếc ngang hắn hỏi: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bao-quan/1353631/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.