Edit: Ngũ Ngũ
Ta nhìn hắn cười lạnh nói: “Nguyên Bảo, ngươi thật đúng là tay sai đắc lực của trẫm, hay cho một cái nô tài, chuyện trẫm phân phó cho ngươi, ngươi không làm tốt thì cũng thôi đi, thế mà lúc trẫm hỏi chuyện ngươi, ngươi lại còn muốn che giấu, ngươi có phải cảm thấy trong lúc trẫm không có ở đây, liền không còn biết trên dưới nữa rồi? Cho nên ngươi mới dám làm như thế?”
“Hoàng Thượng, nô tài không dám, nô tài thật sự không dám.” Nguyên Bảo nghe xong lời của ta, thần sắc hoảng hốt dập đầu nói, ta liền nhìn hắn nổi giận đùng đùng quát: “Những lời nói của trẫm ngươi xem như gió thoảng qua tai, còn cái gì mà dám hay không dám, trẫm thấy ngươi còn chuyện gì không dám làm nữa đâu.”
Đối với Nguyên Bảo, từ kiếp trước đến kiếp này, ta đều không có nghĩ hắn sẽ phản bội ta, hơn nữa biểu hiện của hắn vô cùng tốt, cho nên lúc này hắn bày ra bộ dạng giấu giấu diếm diếm với ta, làm cho lòng ta vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên ta cũng phần nào minh bạch, nếu muốn sinh tồn trong nội cung này, việc trọng yếu nhất là phải khôn khéo, biết phân biệt nặng nhẹ, không thể tùy ý bàn luận về chủ tử, cũng không thể tùy tiện đắc tội với người nào, bởi vì ngươi sẽ không biết được ai sẽ một bước lên trời, ai sẽ lập tức ngã xuống địa ngục, làm một kẻ tôi tớ, phải cẩn thận từng li từng tí như vậy mới mong được sống sót.
Những chuyện này ta đương nhiên hiểu rõ, thế nhưng khi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bao-quan/1353626/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.