Edit: Ngũ Ngũ
Trước khi vào miếu đường, Nguyên Bảo nói lại với ta những chuyện phát sinh trong lúc ta còn hôn mê.
Nhược Lan tự tử tại hậu cung, Tiết Như Ngọc cùng với mẫu hậu thì ngã bệnh, hậu cung cơ hồ chỉ trong nháy mắt hỗn loạn hoàn toàn, trên triều đình cũng phát sinh nhiều tin đồn thất thiệt. Sau cùng Trác Văn Tĩnh phải đứng ra xử tử mấy tên thái giám cùng cung nữ ăn nói lung tung, lên án mạnh mẽ nói bọn họ không có lửa làm sao có khói, còn lúc ở trên triều thì trách mắng thừa tướng, thái sư cùng lục bộ, làm cho bọn họ cảm thấy hổ thẹn với chức trách của mình, như thế hậu cung với triều đình mới an ổn trở lại.
Chỉ là những tin tức bị lưu truyền ra ngoài dân chúng, Trác Văn Tĩnh cũng không chú ý đến. Nói là miệng lưỡi thế gian còn rộng hơn sông biển, có một số việc ngươi càng phòng tránh thì càng làm cho mọi việc càng lan rộng. Chi bằng chỉ đứng một bên mặc kệ, thì những lời đồn nhảm trong dân gian sẽ từ từ quên lãng.
Nghe xong những lời Nguyên Bảo nói làm ta trầm mặc lại, Trác Văn Tĩnh làm như vậy không có gì không tốt, ‘giết một người răn trăm người’, cách làm này là để giữ thể diện cho ta, chỉ là một phi tử hậu cung mà có thể gây nên sóng to gió lớn như vậy, suy cho cùng cũng là ta không quản lý nổi, cho nên Trác Văn Tĩnh đương nhiên là vì ta mà giải quyết như thế.
Nghĩ đến đây, ta nhếch khóe miệng nở nụ cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bao-quan/1353623/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.