Edit: Ngũ Ngũ
*Xao sơn chấn hổ: đồng nghĩa với giết gà dọa khỉ, rung cây dọa khỉ.
Khiều nhẹ cái cằm của hắn, ta nghiêng người về phía trước vốn định hôn lên môi của hắn. Trác Văn Tĩnh vì động tác của ta mà trên mặt mang theo sự khẩn trương cùng hoảng sợ, hai tay siết chặt cùng một chỗ, khớp xương trở nên trắng bệch, có chút nhô lên.
Nhìn thấy bộ dạng này của hắn trong lòng ta quả thực có chút bị đả kích, cái này cũng làm người ta quá mất mặt rồi, không giống người khác quấn quít lấy ta thì thôi đi, còn làm ra bộ dáng sợ hãi này với ta. Nếu không phải biết rõ hắn đã từng liều mạng để cứu ta, đã từng trước khi chết còn nói những lời tuy không phải lời tâm tình nhưng so với những lời tâm tình càng dễ nghe hơn. Nếu không phải biết rõ hắn đối với ta là thật tâm, cho dù ta không có thành kiến với hắn, khi đến cung điện hắn nghỉ ngơi mà thấy hắn đối xử như vậy, ta chắc chắn sẽ không nhìn đến lần thứ hai rồi phất tay áo rời khỏi.
Không ghét cũng sẽ bỏ lỡ một lần hảo tâm, bất quá hiện tại ta lại may mắn hiểu rõ tâm tư của hắn, nguyên nhân có lẽ là đêm đại hôn ta đối với hắn quá mức thô bạo nên hắn mới có thái độ như vậy a.
Nghĩ đến đây ta khẽ cười hai tiếng, sau đó thả tay xuống đối mặt rất gần với hắn, ta thấp giọng hỏi: “Văn Tĩnh, ngươi có phải hay không cảm thấy trẫm không nên tới đây?” Mặc dù trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bao-quan/1353593/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.