Thạch Nghị dọn về trường, khoảng thời gian này rất ít về nhà, cũng không tiếp tục tham gia dạng họp mặt kia nữa. Muốn tụ tập anh em có rất nhiều cách, cái kiểu ăn uống chơi bời này chỉ quen được bạn nhậu là nhiều.
Thạch Lỗi đương nhiên nhận thấy sự khác thường của con mình, muốn hỏi Thạch Nghị, nhưng cục đá kia chắc sẽ chẳng nói gì. Rồi lại nhìn sang Tiểu Trạch, biểu hiện vẫn bình tĩnh như trước, không có gì thay đổi. Hắn lờ mờ hoài nghi giữa hai đứa phát sinh chuyện gì, cảm thấy như vậy cũng tốt, song ý nghĩ này bị đập tan rất nhanh.
“Mày nói gì!” Lúc hai cha con lén họp mặt, Thạch Lỗi suýt nữa lật đổ cái bàn trong quán ăn, dùng vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Thạch Nghị. Giờ mà không ở ngoài, hắn nhất định sẽ rút dây lưng.
“Con không muốn học cấp ba.” Dưới cơn bão của ba mình, Thạch Nghị vẫn bình thản lặp lại lời vừa nói.
“Mày, mày, mày! Thành tích của mày tốt lắm mà, đâu thất học giống ba, sao lại không muốn học tiếp? Trong trường bị ai bắt nạt hả? Không phải, chỉ có mày đi bắt nạt người khác, ai dám chọc mày chứ.” Thạch Lỗi quả thực hơi hoảng, tính tình thằng con mình thô bạo như vậy, đâu giống cái dạng bị người khác làm tổn thương.
“Con biết trong tay ba có lính.” Thạch Nghị nghiêm túc nhìn Thạch Lỗi, “Lính đó thuộc về đặc chiến. Với kiểu quân đội đặc thù này, chỉ cần hoàn thành huấn luyện tuyển chọn là được, chứ không cần tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ban-tinh/2051844/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.