🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đại não Thạch Nghị nhất thời trống rỗng, trong nháy mắt ấy, anh chỉ thấy miệng An Thừa Trạch đang chuyển động, chứ không rõ hắn nói gì. Thậm chí không nghe được An Thừa Trạch muốn đi đâu, mà dù có chăng nữa thì địa danh đó cũng chẳng có ý nghĩa gì với anh, anh chỉ ý thức được rằng An Thừa Trạch muốn rời xa mình, rất rất xa và lâu thật lâu.



An Thừa Trạch ôn hòa giải thích lý do mình muốn đi, hơn nữa tỏ vẻ nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm đều sẽ về tỉnh Kiến, nơi này là quê hắn, bác với bà ngoại đều ở đây, hắn không thể đi xa được. Song trong lúc nói chợt cảm giác có gì đó không đúng, cảm thấy cổ tay rất đau, vừa cúi đầu liền thấy Thạch Nghị đang nắm chặt tay hắn, mu bàn tay nổi đầy gân xanh chứng tỏ anh dùng lực mạnh cỡ nào.



An Thừa Trạch không ngăn lại, mà dùng tay kia phủ lên tay Thạch Nghị, vỗ nhẹ hai cái, lặp lại: “Tôi phải đi, dù cậu có lôi kéo tôi cả đêm thì tôi vẫn phải đi.”



Bấy giờ, tai Thạch Nghị rốt cuộc cũng phát huy tác dụng lần nữa, ai ngờ mới khôi phục thính giác thì câu nghe được vẫn là tin dữ.



Đom đóm đã bay đi rất xa, tuổi thọ chúng nó chẳng kéo dài bao lâu nữa, chỉ có thể thỏa sức bay lượn trong đám lau sậy một đêm này. Bờ sông bắt đầu nổi gió, áng mây mờ nhạt che lấp mặt trăng. Cảm giác mông lung huyền ảo vừa rồi đã tán đi, chỉ còn lại khúc ca ly biệt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ban-tinh/2051823/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.