Tình tiết phát triển không có gì bất ngờ, Thạch Nghị và Dương Phong đấu nhau một chết một còn. Đều là thiếu niên thời kỳ nổi loạn, hormone dư thừa, thể lực quá mức dồi dào, cả hai còn là người đã quen đứng đầu, dù không ở chung phòng và xảy ra sự kiện chiếm giường, hai người sớm muộn gì cũng đánh nhau. Đây chính là quy luật “vua không gặp vua”.
*vua không gặp vua: đại khái giống câu “một núi không thể chứa hai cọp”
Thạch Nghị có thể hạ gục tên cao to cùng trường, mà lại đấu ngang với Dương Phong, nhưng sắc mặt Dương Phong cực kỳ kém.
Bảo là hướng đạo do trường học chọn ra, nhưng học sinh bình thường nào chịu được kiểu khổ luyện khép kín trong quân đội. Thế nên, phần lớn người tham gia toàn là con cháu gia đình quân nhân. Tuy cha mẹ Dương Phong chỉ là nhân viên công chức phổ thông, nhưng ông nội đã từng cầm súng, bác cả ở thành phố Đại Liên (1) cũng là một trong những đại tá hải quân xuất sắc nhất, từ nhỏ Dương Phong đã ở đó chơi đùa đến lớn và có tiếng là tiểu Trương Thuận (2). Dù bản lãnh trên mặt đất không bì kịp dưới nước, song hắn cũng là con cua nghênh ngang nhất nhì trong trường, ai ngờ đến đây lại không phân thắng bại với một thằng nhóc tiểu học 11 tuổi chứ? Xét theo tuổi tác, ngang nhau nghĩa là Dương Phong không bằng người ta.
Tuy nhiên, theo quan điểm “ba lão đại, mình lão nhị” của Thạch Nghị, đừng nói Dương Phong 15 tuổi 1m75, cho dù 25 tuổi 1m90
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ban-tinh/2051809/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.