Tết năm nay có lẽ là cái Tết ấm áp thoải mái nhất trong miền ký ức xa xôi của An Thừa Trạch. Khi còn bé, chỉ có hắn và Liễu Như nên Tết nhất hoàn toàn chẳng có không khí gì, vô cùng lạnh lẽo ảm đạm. Không phải Liễu Như không dẫn hắn về nhà mẹ đẻ ăn Tết, song điều này chỉ khiến cô càng thêm xấu hổ. Sau khi đến nhà họ An, nhiều người lắm quy củ, mọi người lại dùng ánh mắt đối địch và khinh miệt nhìn hắn. Hắn cứ tưởng ở An gia chỉ có An Chí Hằng đáng tin, nào ngờ dụng ý ác độc nhất lại đến từ người hắn tín nhiệm nhất.Sau này kết hôn có tiền rồi, Liễu Như cũng đã qua đời, Tết hàng năm nhàm chán chỉ biết lấy Lâm Đức Cửu giải sầu, nhưng chơi được vài năm cũng thành vô vị, lần nào cũng phản ứng bằng cách thét gào, chả có tí ti cảm giác đối thủ, bảo là đồ chơi thì cũng quá hạn rồi. 
Về phần Lâm Đức Tuệ… cô với hắn là người nhà, cô yêu hắn, hắn cũng thương cô, nhưng đó không phải tình cảm cô mong đợi. An Thừa Trạch tự nhận là kẻ khiếm khuyết tình cảm, suốt mấy chục năm cố gắng yêu Lâm Đức Tuệ, nhưng vẫn chỉ có thể chăm sóc cô như người thân, không thể cho cô một tia ái tình nào. 
Nụ hoa tình yêu nồng nàn của hắn đã héo rũ theo nhiều lần phản bội của Đỗ Vân, cuối cùng thì chết hẳn. Đời này hắn nỗ lực tích lũy tiền bạc cũng bởi muốn dựa vào chính sức mạnh của mình để chống lại An 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ban-tinh/2051800/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.