Sau một thời gian dài học nghề, cuối cùng Mễ Lạc và Hải Ngân cũng đã ra nghề làm ăn sản phẩm riêng. Chị Duyên vẫn như cũ mà hỏi.
"Hai đứa muốn làm ăn sản phẩm hay lấy lương theo tháng?"
Nghe vậy, Hải Ngân nhớ đến kiếp trước vì nhút nhát nên vẫn lấy lương theo tháng, bị chị Duyên bắt làm đủ thành phẩm của một ngày mới cho nghỉ. Kiếp này nó không như vậy nữa, nó quyết định làm ăn sản phẩm như Mễ Lạc.
"Em làm ăn sản phẩm ạ!"
Nhận được câu trả lời này, Mễ Lạc càng thêm chắc chắn hơn về việc Hải Ngân trùng sinh.
Vào cuối tuần, Hải Ngân không còn đi chơi cùng Mễ Lạc nữa, nó ngày càng ăn diện và thường xuyên ra ngoài. Nhiều lúc chị Duyên cũng hay chất vấn, Hải Ngân vẫn tính nào tật nấy mặc kệ.
Hôm nay vừa hay cũng vào cuối tuần, vì hết hàng nên buổi sáng thức dậy Mễ Lạc nhắn tin cho Hải Đăng.
"Anh đang làm gì thế?"
Rất nhanh, Hải Đăng cũng đã phản hồi lại.
"Bé thức sớm vậy? Đêm qua ngủ muộn thế mà."
Hải Đăng cũng vừa thức dậy, nhìn thấy tin nhắn của cô thì bất giác mỉm cười.
Mễ Lạc quay sang thấy Hải Ngân vẫn đang ngủ nên nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, nhìn thấy Trí Dũng, Thiên Linh và Hoà Sương vẫn đang ngủ nên cô tiếp tục nhắn.
"Hôm nay em được nghỉ, anh có bận gì không??"
"Anh thì không, hay là bé ra quán nước ở đầu đường đi. Lát anh ra!"
Nhận được cuộc hẹn, cô tắt điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cau-duoc-uoc-thay/3429810/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.