An Lạp hiện tại khá là an toàn. Tại sao lại bảo là khá? Bởi vì mạt thế đoạn thời gian đầu chưa phải là lúc nguy hiểm nhất mà chỉ là giai đoạn ủ mầm cho tai ương sắp giáng xuống trái đất.
Đã qua một thời gian Dư Huy ở căn cứ dựng tạm tại An Lạp này. Anh đã chứng kiến rất nhiều sự việc đã từng diễn ra ở kiếp trước kiếp này vẫn tái lập.
Đó là chế độ đẳng cấp. Giờ đây hoà bình đã không còn, không còn gì gọi là tự do dân chủ cả, chỉ có sự hỗn loạn và đau thương.
Những người tới căn cứ An Lạp đều phải ra sức làm việc để kiếm điểm tích phân. Nhân loại đã dần dần khôi phục lại được một phần sự an toàn, tang thi gì đó cứ ngỡ như thoáng xuất hiện sau đó biến mất.
Nhưng thực chất đấy chỉ là bình yên trước giông bão. Tang thi dần tăng cấp nó sẽ thông minh hơn rất nhiều, trí tuệ có thể dần phát triển và trưởng thành ngang một người lớn bình thường.
Chúng biết rằng bản thân không thể chống lại vũ khí của nhân loại nên bắt đầu tàn sát chính đồng loại của nó để có thể mau phát triển tiềm lực của bản thân.
Dần dần 1 tháng trôi qua, tại An Lạp. Bên ngoài thành phố đã được củng cố bằng một bức tường cao hơn 4 mét khá là dày và kiên cố. Chúng được xây dựng nhờ vào các dị năng hệ thổ và dị năng hệ kim.
Những người dân cư trú tại đây cũng phải giúp sức và phụ họ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3645912/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.