Dư Huy nhìn qua mấy người kia một cái, nhìn cũng chẳng đẹp trai sáng lạn gì nhưng sân si thì nói gì cũng được.
"Chậc, bây giờ còn có người rất giỏi đi soi mói đời. Sợ rằng hôm nay cười đùa đã lắm chứ ai biết ngày mai chỉ còn một cái xác cơ chứ."
Dư Huy cười nói lớn đủ cho mấy tên nam nhân bên kia nghe thấy. Bọn họ nghe được lời này cũng hơi bị sỉ nhục đi, nhưng cũng không cãi lại vì chuẩn bị kiểm tra rồi.
Một thiếu nữ mặc quân phục đi tới chỗ bọn họ.
"Chà, hôm nay nhiều người thế này."
Cô gái này tên Lưu Giản, là một dị năng giả hệ phong. Cô nàng là một trong những người trong căn cứ thức tỉnh dị năng khá sớm, do đó mà hiện tại địa vị cũng khá cao.
"Rồi, bây giờ đọc tên đến ai thì ra sân nghe chưa?"
"Người đầu tiên, Đức Ngô."
Một chàng trai không mấy là lớn, có thể coi như là cao gầy bước lên. Cậu ta tiến tới giữa sân, ánh mắt nhìn ngó về phía sau bọn họ mang theo vẻ lo lắng.
"Không cần sợ. Bây giờ cậu chỉ cần dùng dị năng tấn công tôi là được."
"Nếu chị bị thương thì sao?"
Cậu thiếu niên kia không quá lớn nên xưng hô chị em với Lưu Giản. Cô nàng thấy chàng trai này ngây thơ và có lòng quan tâm như vậy làm cho cô nàng phải nhìn cậu chàng này bằng ánh mắt đầy hảo cảm.
"Không sao, cứ tung hết sức về phía tôi."
Lưu Giản nở nụ cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3628728/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.