Bọn họ đi tới buổi chiều, nắng vàng bao lấy những dải cỏ xanh ngát đung đưa trong gió mát rượi. Dư Huy nhìn thấy cảnh đẹp như vậy thì ngơ ngẩn mất thôi.
Lâu lắm rồi anh mới được ngắm nhìn cảnh đẹp, để tâm tới nó. Sức hút của thiên nhiên đối với con người là không thể đong đếm, Dư Huy nhìn hia bên ngoài cửa xe mà không để ý đến phía trước.
"Tới rồi."
Vu Thần lên tiếng đem hồn đang bay lạc bên ngoài của Dư Huy về lại. Anh nghe vậy thì nhìn về trước, một thành phố dần dần hiện ra trước mặt anh.
Một thành phố vẫn giữ được vẻ đẹp vốn có của nó, thật là không ngờ đến.
"Quân đội làm việc nhanh nhẹn thật, chưa gì đã ổn định được lòng dân, thật là bất ngờ nha."
Dư Huy cũng bắt đầu nhìn thấy vài chiếc xe xếp hàng dài để chờ được vào căn cứ. Bọn họ muốn vào trong phải thông qua kiểm tra cơ thể mới được vào trong
Rất nhanh đã tới lượt của bọn họ. Mọi người bắt buộc phải để xe ở trước căn cứ này, bao quanh thành phố đều được dựng lên một bức tường sắt dày cao lớn để phòng an toàn.
"Mau khai báo tên."
Một người lính đứng trước đám người lớn giọng để đám người đến ổn định mà khai báo tên của mình. Đám người trốn đến đây cũng không dám gây rối, nhìn khẩu súng người lính đeo bên hông làm họ không có khả năng gây rối.
Từng người từng người được khai báo danh tính, sao đó là đi qua một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3628726/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.