"Vu Thần, mày hôm nay sẽ không trốn thoát được đâu."
Trần Khải điên cuồng mà hét lên, hắn cảm thấy mình bị ngó lơ thì rất tức giận. Một kẻ như hắn, biết bao kẻ sợ hãi và tôn sùng. Nhưng khi đứng trước mặt Vu Thần, kiếp trước hay kiếp này, tên này vẫn luôn xem thường hắn.
Sợ nói chuyện với hắn như nói chuyện với thứ ôn dịch nào đó mà im lặng như bức tượng.
"Haha, mày không nói cũng không sao. Để xuống địa ngục rồi nói chuyện với Diêm Vương luôn cũng tốt."
Sự cay nghiệt và độc ác như thứ chất độc tổn hại đến tinh thần con người, Trần Khải đã lún quá sâu vào con đường tội lỗi, giờ đây hắn như phát điên mà tạo ra nhiều kỹ băng dồn ép Vu Thần vào chỗ chết.
Vu Thần không thể một lúc đối phó với nhiều chiêu như thế, nên trên người bắt đầu có những vết thương do cọc đất đâm xuyên qua cơ thể tạo thành tổn hại trên cơ thể.
Ăn đau cũng không kêu thành tiếng. Ánh mắt Vu Thần chứa đầy phẫn nộ nhưng hắn bất lực toàn tâm. Chỉ có thể câu kéo kéo dài thời gian tìm điểm đột phá.
Bên phía Dư Huy, anh trốn vào trong một tòà nhà lớn, trốn vào cầu thang bộ chạy lên trên cao. Giờ chẳng có điện để đi thang máy. Tang thi em bé kia thấy vậy cũng đuổi theo.
Đi vào điểm mù nên nó không thể tấn công Dư Huy được vì vậy nó chỉ có thể đuổi theo anh. Dị năng nào cũng đều có thể tấn công và phòng thủ, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3628708/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.