Chương trước
Chương sau
Việc điều khiền thuần thục dị năng không phải ngày một ngày hai là có thể, mà đó là cả một quá trình dài. Dư Huy và Vu Thần cần phải luyện tập và đánh giết tang thi kiếm tinh hạch nhiều nhất có thể.

Chờ đến sau này khi đám nhà khoa học ở căn cứ Thiên Ngạo truyền thông tin về tác dụng của tinh hạch thì tang thi cấp 0 sẽ bị săn lùng rất nhiều.

Người thường cho đến dị năng giả đều săn giết tang thi cấp 0, vì lúc này tiền tệ cũ đã không còn hiệu lực, tinh hạch trở thành tiền tệ chính thức còn không thì trao đổi vật tư.

Vì vậy bây giờ anh phải tranh thủ cùng Vu Thần kiếm tinh hạch. Về sau tinh hạch cấp 0 sẽ giảm giá trị xuống, tinh hạch cấp cao hơn sẽ phổ biến hơn.

Nhưng bắt đầu từ tinh hạch cấp 1 trở đi rất khó kiếm, một con tang thi cấp cao có thể điều khiển những con tang thi cấp thấp hơn mình và có thể chia sẻ năng lượng dị năng của mình để khiến bọn tang thi bị điều khiền kia mạnh mẽ hơn.

Do đó đám tang thi gần bệnh viện trung ương có thể đuổi kịp cả xe của Lâm Triết thì phải trách do anh ta xui xẻo gặp phải tang thi cấp 1 đi.

"Bọn họ đã chuẩn bị xong, giờ chúng ta xuất phát."

"Đi thôi"

Lộ trình di chuyển đã được soạn sẵn từ đêm hôm qua, 3 huyện đều được cắt ngang bởi một con sông lớn, do đó việc di chuyển qua lại phải đi qua một cây cầu lớn được bắt ngang sông.

Vừa hay cây cầu của huyện Bắc Hà bắt qua An Lạp lại gần bệnh viện trung ương cho nên chỉ có một con đường để đi qua đó là phải đi qua bệnh viện trung ương.

Vậy bài toán nan giải hiện tại là làm thế nào để đi qua đó? Dư Huy tất nhiên là không tính đi vòng qua, bây giờ anh và Vu Thần đã là dị năng giả cấp 1. Có thể đối đầu được với tang thi cấp 1.



Mà tại sao phải làm vậy trong khi anh có không gian chứa rất nhiều đồ. Anh không rảnh lấy trứng chọi đá, cho nổ bệnh viện chẳng phải là được sao?

Nhung giáo sư Phạm thì sao? Trong bệnh viện có một tầng hầm ngầm. Chắc chắn giáo sư Phạm đã trốn xuống đó, bên dưới có đủ dưỡng khí và thức ăn trong khoảng 1 tháng.

Nhưng như vậy cũng không ổn, diệt gọn hết lũ tang thi bị điều khiển kia sao đó giải quyết tang thi cấp 1 sau cũng rất là hợp lý vào lúc này.

Thông tin được Lâm Triết cung cấp cũng khá là hữu dụng đấy chứ. Bây giờ thì anh chỉ cần thực hiện kế hạch của mình là được.

"Chúng ta có thể lợi dụng một tòà nhà cao tầng gần đó, dụ tang thi tới sao đó cho nổ một lần sẽ giải quyết được triệt đề."

"Nhưng như vậy thì ai sẽ là mồi nhử?"

"Để em, em có thể tạo ra một con đường băng để chạy sang các tòà nhà khác trước khi cho nổ."

"Như vậy quá rủi ro, em chưa nắm vững được dị năng. Tốt hơn hết để anh làm cho, dù gì anh cũng là dị năng giả hệ hoa, có thể chịu được nhiệt độ cao."

"Không đủ dưỡng khí để anh hít thở đâu. Nếu không kịp rời khỏi đó sẽ bỏ mạng lại."

Dư Huy từ chối Vu Thần. Anh đã quyết sẽ không thay đổi, dù gì dị năng giả hệ băng chả lẽ tạo một cây cầu bằng băng bắt qua tòà nhà khác đề chạy lại khó khăn sao.

"Đừng nháo. Em không có phải là quả đào mềm đâu mà để bản thân chịu thiệt."

Vu Thần thật sự không muốn để Dư Huy vào thế nguy hiểm nhưng thật sự lời nói của anh đã thuyết phục được hắn. Từ cơn bão tuyết lúc trước cho thấy dù mới chỉ dị năng cấp 0 đã có thể khống chế mạnh mẽ diện rộng như vậy, nếu đã lên cấp 1 thì chắc sẽ sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.



"Được. Anh tin em, đừng cậy mạnh mà làm tổn hại bản thân."

Vu Thần thoả hiệp đồng ý để Dư Huy làm mồi nhử. Hai người lái xe dẫn đầu cho đám người phía sau đi theo, nơi này cách bệnh viện trung ương khoảng 2km nên đi cũng một khoảng.

Đến khi khoảng cách rút ngăn còn 1km thì dừng xe, những người phía sau cũng dừng lại. Nơi này hiện tại không an toàn, không nằm trong phạm vi dọn dẹp tang thi của họ.

"Không có gì, chỉ là muốn rời khỏi đây tôi phải làm chút chuyện thôi."

"Cậu có cần giúp đỡ không? Tôi có thể giúp cậu."

Lâm Triết xung phong hỗ trợ anh. Nhưng Dư Huy từ chối vì vậy anh ta cũng không nói gì nữa, nghe theo sắp xếp của anh mà làm theo.

Khu vực của họ đang đứng rất gần trung tâm thành phố, vì vậy những tòà nhà lớn là rất nhiều. Dư Huy chọn một tòà nhà cao năm tầng gần đó. Nơi này từng là một công ty thuế đi.

Trên bảng hiệu để là "Chi cục Thuế Bắc Hà". Bảng hiệu cũng không còn mới gì, dính đầy bụi bẩn do không có người lau chùi.

Anh đi vào trong kiểm tra xem, hết cả 5 tầng đều không có ai cả. Có vẻ như lúc dịch bệnh nổ ra thì nơi này đã cho nhân viên nghỉ hết, ở nhà chờ dịch bệnh kết thúc.

Tới tầng thượng thì phát hiện nơi đây gần những tòà nhà khác rất thích hợp để chạy trốn. Anh sử dụng thử dị năng, điều khiển nó trong đầu tạo ra một con đường bằng băng.

Ngay sau đó vung tay ngang, một con đường băng hơi mỏng, chỉ dày khoảng 10cm hiện ra, chạy dọc tới tòà nhà kế bên. Xung quanh đây đều là nhà cao hơn 5 tầng, được xây dựng bằng kính lớp ngoài nên có thể phá hủy để nhảy vào trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.