Sáng hôm sau, Dư Huy lờ mờ tỉnh dậy trong vòng tay ấm áp của Vu Thần. Anh bị tiếng động ồn ào từ ở dưới chung cư làm cho tỉnh ngủ, anh mơ màng thức dây.
Anh ngồi ở trên giường, cơ thể vẫn đang trong tình trạng ngơ ngác, chưa tỉnh táo hoàn toàn. Vu Thần nằm bên cạnh vòng tay ôm lấy eo anh thấy anh dậy thì cũng dậy theo, hắn đã tỉnh dậy từ lúc âm thanh ồn ào bên dưới sảnh truyền đến.
Đêm qua ngủ hơi muộn, hai người ở bên dưới nói chuyện phiếm với Lâm Triết và đồng bọn của anh ta nên không để ý đến thời gian. Đến khi phát giác ra trời đã khuya, mặt trăng cũng đã lên cao.
Người trong chung cư còn lại đã trở lại phòng mình hết. Chỉ còn lại 2 người Dư Huy và bọn Lâm Triết ở lại. Nên hiện tại anh bị ồn ào tỉnh dậy, ngủ không đủ giấc nên mắt có quần thâm nhẹ, cơn buồn ngủ bị phá hỏng làm Dư Huy bực bội.
"Chào buổi sáng"
Dư Huy đang mơ màng, ngơ ngác ngồi trên giường ở phòng hôm qua anh với Vu Thần làm tình nhìn về phía trước nhưng thực ra là muốn ngủ nữa. Một nụ hôn hạ trên má anh, anh lúc này mới quay qua nhìn Vu Thần.
"Ùm, chào buổi sáng."
Nhìn thấy Vu Thần lại muốn hôn lên môi anh thì dùng hai tay chặn miệng anh lại. Ánh mắt mở lớn trừng cái tên suốt ngày cứ thích thân mật với anh.
"Em chưa đánh răng, với lại giờ không phải lúc để hôn đâu. Vệ sinh rồi xuống xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3616708/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.