"Lý do anh ở đây là vì hộ tống giáo sư Phạm đúng không?" 
"Đúng vậy. Nhưng ông ấy chúng tôi hiện tại không biết tình hình như nào. Cấp trên chỉ đưa ra nhiệm vụ xuống cho bọn tôi, đưa hình giáo sư cùng với vị trí." 
"Mấy anh sao không từ bỏ nhiệm vụ này? Biết rằng nhiệm vụ bất khả thi, chỉ với chỉ 10 người các anh đâm đầu vào bệnh viện với hơn hàng trăm con tang thi kia còn giữ được mạng cũng may mắn lắm." 
Dư Huy lãnh đạm khuyên bọn họ. Giờ mạng sống quý giá hơn hay giáo sư Phạm kia quý giá hơn. Chỉ còn có 4 người thì nhiệm vụ chắc chắn thất bại. Từ bỏ là tốt nhất, nhưng 4 người này vẫn không chịu rời đi, vẫn quyết định ở lại đây. 
"Chúng tôi biết nhưng đường rời khỏi nơi này đã bị làn sóng tang thi bao phủ. Hiện tại muốn rời khỏi nơi này phải đi ngang qua bệnh viện lúc ban đầu người dân phát bệnh. Mà tang thi từ nơi đó lại rất đông, bọn tôi không có khả năng 
rời đi." 
Lâm Triết mệt mỏi nói. Giờ hắn có thể rời đi thì đã đi rồi. Các đồng đội của hắn đã hi sinh để mở đường máu cho bọn hắn nhưng số lượng tang thi quá áp đảo. 
Lâm Triết vẫn không biết cả tiểu đoàn họ rơi vào nguy hiểm, bất chấp tiến vào bệnh viện đầy tang thi kia. Có thể nói ở thành phố này, ổ tang thi hạng nặng là ở bệnh viện trung ương nơi giáo sư Phạm kia đang ở. 
Tình hình của bệnh viện đã bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586294/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.