Dư Huy nhìn cái tên vô lại đang ngồi kế bên giường nhìn mình. Nhưng người này chính là người anh nuôi đã theo cha ra nước ngoài rồi mà tại sao lại ở đây? Còn dám cưỡng hiếp anh nữa.
"Tại sao lại làm vậy với tôi?"
"Vì thích em."
"Chúng ta là anh em. Như thế là loạn luân!!"
Dư Huy tức giận nhìn Vu Thần. Bọn họ là anh em nuôi, tuy chỉ ở với nhau 2 năm nhưng bọn họ vốn là anh em nuôi, không thể nào xảy ra chuyện như vậy được.
"Tôi chưa bao giờ tự nhận là con nuôi với bố mẹ em cả. Chỉ có em tự cho là vậy."
Ba mẹ Dư chưa bao giờ giới thiệu Vu Thần là con nuôi, chỉ giới thiệu tên nếu có ai đó hỏi tới, nếu hour là con nuôi thì bọn họ không từ chối cũng không đồng ý. Đứng giữa ranh giới mỏng manh đó nên bọn họ tự hiểu là con nuôi, và Dư Huy cũng tự ngầm hiểu là vậy.
"Nhun-"
"Không nói chuyện này nữa. Anh thật lòng thích em, đã có tình cảm với em từ lâu rồi."
Dư Huy câm nín không biết nói gì nữa. Bị tỏ tình đột ngột, còn là người anh trai từng sống cùng mình nhưng giờ đây nghĩ lại thì đúng là cha mẹ chưa từng nói Vu Thần là con nuôi.
"Cho anh một cơ hội được không?"
Dư Huy không biết nên đồng ý hay từ chối. Vì bản thân anh cũng không chán ghét việc quan hệ với Vu Thần, anh thích con gái là thật nhưng khi lăn giường với Vu Thần cũng không phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586274/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.