Tuy Vu Thần không muốn nói chuyện riêng với người tự xưng mình là "ba" này xíu nào nhưng có bố, mẹ nuôi ở đây hắn chỉ có thể đi theo ông ta ra ngoài.
Dư Huy lo lắng sợ Vu Thần nổi nóng làm chuyện không phải phép nhưng anh cũng không có đi theo. Anh tin tưởng hắn sẽ kiềm chế được cái tính nóng nảy này lại.
Đến khi hắn trở vào lại thì mẹ Dư Huy cũng đã dọn đồ ăn xong. Dư Huy cũng vừa mới tắm xong, thấy hắn đi vào thì ra bảo hắn đi tắm rồi ăn tối, chuyện riêng của Vu Thần anh không muốn xen vào.
Hắn ta ừ một tiếng rồi lên lầu tắm rửa thay đồ xuống ăn cơm tối. Một nhà 4 người ngồi trên bàn ăn, đồ ăn nóng hổi thơm ngon hừng hực khói. Nhưng bầu không khí có vẻ hơi không thích hợp với hai từ "ấm áp" xíu nào.
Vu Thần cảm ơn công ơn dưỡng dục của hai người, rồi cũng nói thêm vài lời khách sáo gượng gạo. Hắn sẽ theo ba mình ra nước ngoài, có thể lần đi này sẽ rất lâu sau sẽ trở lại.
Dư Huy ngồi kế bên buông đũa nhìn người thiếu niên cao lớn bên cạnh, tuy khuôn mặt non nớt nhưng cũng thể hiện được sự buồn bã trên mặt. Dư Huy an ủi:
"Không sao cả, đây là lựa chọn của anh không có gì phải áy náy cả."
Vu Thần trầm mặc không nói gì nữa. Sau đó cũng đến ngày chia tay. Vu Thần đã chuẩn bị xong đồ đi ra khỏi nhà, trước cổng là một chiếc xe ô tô đã đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586272/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.