Trải qua một ngày mệt mỏi, lúc anh trở về nhà đã là lúc chiều tối, ánh hoàng hôn lụi tàn. Những ngọn đèn đường bắt đầu nhiệm vụ của mình, những hàng cây cối xanh xanh ươm bên đường rì rào theo gió. 
Dư Huy trở về nhà, anh đã thấy Mộng Thi đang chuẩn bị buổi tối cho anh ở bên trong. Anh đỗ xe rồi bước vào trong nhà, cô ta chào anh một tiếng rồi gọi anh ngồi vào bàn ăn cơm. 
Anh lúc này ngồi xuống đối diện cô ta, nhìn bàn thức ăn ngon được chuẩn bị kỹ lưỡng. Dư Huy không muốn bị xem là công cụ bị lợi dụng, anh cũng muốn có được tình yêu, nhưng anh đó giờ chưa biết yêu là gì. 
"Mộng Thi, chúng ta nói chuyện xíu đi." 
Giọng nói nghiêm túc khác với dáng vẻ chân chó thường ngày, ngày thường anh luôn gọi cô ta là vợ nhưng hiện tại gọi tên ra làm cô ta cảm thấy hơi xa lạ và không quen. 
"Có chuyện gì sao?" 
Cô nàng trên người vẫn mặc một chiếc tạp dề màu hồng hình con mèo ở giữa, đây là chiếc tạp dề anh đã mua cho Mộng Thi lúc hai người mới sống chung không lâu. 
"Chúng ta ly hôn đi." 
Trong phòng ăn im lặng tới mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ. Dư Huy cũng cảm thấy hơi buồn khi phải nói lời này nhưng mọi chuyện không thể thay đổi được nữa, cậu chỉ là nhân vật nhỏ bé trong thế giới này. 
Ánh hào quang của các nhân vật chính quá lớn, tốt nhất là nên tách mình khỏi bọn họ là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586262/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.