"Anh ơi anh, có gì từ từ nói với bọn nhỏ, anh đừng tức giận hại thân mà."
Người phụ nữ khóc lóc lôi kéo cánh tay Sở Hiên đang ngồi trên sopha thảm thiết cầu xin, người đàn ông bây giờ không còn vẻ mặt hờ hững với mấy chuyện vặt vãnh mà là vẻ mặt tức đến sộc ra khói, mặt này đỏ lượm hất văng cánh tay bà Sở.
"Tránh ra, tao nuôi mày bao năm nay mỗi việc dạy dỗ con cái mà thành ra như thế này, mày dạy con kiểu gì vậy hả."
Sở Hiên không thể chịu đựng nổi chuyện này, giơ tay ra bóp cổ Hoàng Điềm như muốn giết bà ta cho hả giận.
"Anh...anh ơi, tha cho em."
"Tha cho mày, mày xem hai đứa con của mày làm cái gì đây kìa, nhất định là đứa con gái hư hỏng sống bên cạnh mày dạy hư Thành Nhi, mẹ con một lũ."
Hoàng Điềm bị ông ta siết cổ đến không thở nổi, miệng chỉ phát ra được tiếng ú ớ, ra sức giãy dụa tay chân làm vỡ đồ đạc gây ra tiếng động mong người khác nghe thấy.
"Buông ra, cha."
Sở Thành đang đi học về bắt gặp tình cảnh này hốt hoảng chạy đến giữ chặt tay Sở Hiên lôi ra.
"Mày còn bênh mẹ mày, nó dạy chúng bay ra nông nỗi đấy còn chưa đủ sao?"
Sở Thành cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra nhưng bản thân rốt cuộc là chẳng làm gì sai trái mà.
"Cha, cha nói cái gì vậy."
Sở Hiên liếc sang đứa con trai độc nhất mà mình thương yêu, tức giận ném mấy tấm ảnh trên bàn lên người Sở Thành.
"Mày xem đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bu-dap-cho-lao-cong-chiem-huu/951307/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.