"Này, nhanh tay lên, còn góc bàn nữa này."
"Sàn nhà sao lại trơn thế chứ, đổi gạch nhám nhanh đi."
Trên dưới trong ngoài biệt thự Lâm gia ồn ào náo nhiệt như Tết, người làm trên dưới đều được phân phó dẹp tất cả các mối nguy hại có thể xuất hiện trong căn nhà này, từ cổng vào nhà bắt buộc phải lót sỏi trên thảm cỏ để tránh trơn, góc cạnh bàn đều phải được bọc lại, sàn nhà cũng phải bọc lớp nhám.
Bên ngoài đông vui thế nhưng trong phòng khách không khí lại có chút quỷ dị. Lâm lão gia mặt mày đen thui như lúc biết được Hứa Thiên và Như Lan qua lại, thậm chí còn có chút quặn quẹo.
Hàn lão gia lại nhịn cười đến nội thương, lão có cháu chắt rồi, nhanh đến như thế, Hàn Phong đúng thật tài giỏi.
"Cười cái gì?"
Cụ Lâm nhịn hết nổi vẻ mặt kỳ cục cũng phải quát mắng lão già này.
"Nè lão già, ông nói xem đây rõ ràng là chuyện tốt mà, thái độ ông như thế là ý gì. À à không thích cháu tôi chứ gì, được rồi không thích thì đưa đây, tôi bảo đảm không cần ông nhúng một ngón tay vào."
"Cái gì không cần hả, tôi có nói không cần sao, cháu của tôi ông dám giành hả?"
"Ông nói lí lẽ chút đi chứ, ai mới khó chịu hả."
"Ông còn trách tôi, mặc dù hai đứa nó đăng ký rồi nhưng Ngạn Doanh còn nhỏ như thế, nhà họ Hàn các ông..."
"Nhà chúng tôi thế nào hả?"
"Thế nào là thế nào?"
"Là lỗi của con."
Trong phòng chỉ có cụ Lâm, cụ Hàn và Hàn Phong, cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bu-dap-cho-lao-cong-chiem-huu/951294/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.