Trong một quán cafe nhỏ đối diện nhà hàng bốn người Hàn Phong, Ngạn Doanh, Hứa Thiên và Như Lan đối mắt với nhau. Hàn Phong ngồi cạnh Hứa Thiên còn Như Lan đang ngồi cạnh Ngạn Doanh run lẫy bẫy.
Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào dịu nhẹ, không khí trong quán trong lành dễ chịu nhưng không khí chỗ bàn cạnh cửa sổ lại âm gần mấy độ. Hứa Thiên ngoài mặt trấn tĩnh, cánh tay dưới gầm bàn lại âm thầm tiết mồ hồi, gió thổi vào từ cửa sổ thỉnh thoảng khiến tay run lên cầm cập.
Hứa Thiên và Như Lan quen nhau trong một tình cảnh thật trớ trêu. Không có cha mẹ bên cạnh làm chỗ dựa nên trước nay Như Lan luôn yếu đuối, gặp chuyện gì cũng thuận theo người khác, một ngày họp lớp năm cấp ba thì bị bạn kéo đi đến quán bar chơi.
Lần đầu đến nơi trụy lạc như thế Như Lan bị bạn bè ép uống một ít rượu trái cây, thấy thân thể khó chịu cô nhanh chóng bước ra ngoài hóng gió, trong lúc quay lại cô nàng nhìn liếc qua khe cửa hẹp của phòng cạnh phòng của bạn bè cô, nhìn thấy một cây đàn piano rất đẹp trong phòng, giống như có ma thuật của tình yêu âm nhạc Như Lan từ từ mở cửa phòng ra, lặng lẽ bước vào ngồi xuống cạnh cây đàn.
Ngón tay nhỏ nhắn trắng trẻo đặt lên từng phím đàn, nhắm đôi mắt mệt mỏi lại, bản nhạc Spring from The Four Seasons vang lên nhẹ nhàng trong phòng bar lập lòe ánh sáng xanh đỏ chói mắt.
*****************************
Hứa Thiên làm xong nhiệm vụ ở tổng bộ liền đến một quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bu-dap-cho-lao-cong-chiem-huu/951265/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.