"Nè, tỉnh lại đi chứ!"
Ngạn Bách đẩy đẩy cánh tay Hàn Phong làm anh giựt mình hồi thần nhưng Ngạn Bách không ngờ tên này vừa nhìn em gái anh si ngốc không đợi anh kịp tiếp thu liền thay đổi sắc mặt lạnh như băng nhìn liếc qua anh làm anh lạnh cả xương sống rồi.
Lâm Ngạn Bách nhìn qua cha mẹ và em gái nhưng không thấy ai nhìn mình cả.
"À, hai người ra ngoài thì đi sớm chút, cũng không còn sớm nữa" Không ai cứu mình thì mình tự cứu mình.
"Đúng vậy, Hàn Phong chúng ta mau đi. Cha mẹ, anh hai Doanh nhi đi đây." Đáy lòng Ngạn Doanh thật sự khẩn trương, tất cả đều được cô chuẩn bị chu toàn từ trong ra ngoài, chết sớm đầu thai sớm chi bằng đi sớm một chút.
"Con xin phép!" Thấy Ngạn Doanh bước đến đưa tay cho anh, Hàn Phong liền nhận lấy bàn tay tinh xảo của cô, nhanh chóng xin phép ông bà Lâm, đi ngang qua Ngạn Bách gật nhẹ đầu như chào hỏi, Ngạn Bách cũng gật đầu chào lại anh. Anh mở cửa xe vị trí cạnh ghế lái cho cô bước lên xe, bản thân vòng qua ghế lái ngồi vào cũng không quên thắt dây an toàn cho cô, hai người nhìn nhau cười cười, chiếc xe nhanh chóng lướt nhanh trên đoạn đường. Qua lần trước anh đã biết được cô thật sự thích tốc độ nên hướng xe không phải là hướng đi đến nơi anh muốn đưa cô đến mà là nhà anh.
Chiếc xe hướng đến đường đi vào sát vách núi của một khu rừng lớn được Hàn Phong mua trọn, bước vào khu vực của khu rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bu-dap-cho-lao-cong-chiem-huu/239795/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.