Chạy lại chạy, bởi vì bóng tối dần buông mà mấy lần Mạc Dũng vấp té, xước tay xước chân, quần áo xộc xệch nhưng hắn không hề dừng lại. Chạy một hồi hắn phát hiện đường này có chút quen, vậy mà lại là nơi Hạ Nhiên hay đến, mõm núi kia. Nhưng chẳng đợi cho hắn hoang mang, phía sau lưng hắn vang lên chút âm thanh kỳ quái, dọa điếng linh hồn hắn.
Mạc Dũng không có tâm tình nghĩ ngợi, hoảng hốt lao thẳng đến mõm núi, mặc cho bụi gai cứa vào người đến te tua. Hắn nghĩ, chỉ cần hắn trốn được, trời xanh còn đó nước biếc còn đây, sợ gì không có cơ hội làm lại. Ở trên đảo là việc không khả thi, vậy thì rời khỏi đảo.
Trốn!
Liều!
Mạc Dũng dập nồi dìm thuyền lao ra khỏi mõm đá.
Ùm!
Mặt nước bắn tung tóe, bọt sóng nổi lên rồi dần dần không còn động tĩnh. Thời điểm bóng tối buông xuống, vừa vặn yểm trợ cho Mạc Dũng chạy trốn nếu hắn không chết khi nhảy xuống.
Sau khi Mạc Dũng nhảy, phía trên mõm đá xuất hiện hai bóng đen.
"Xuống! Sống thấy người, chết thấy xác."
...
Hạ Nhiên đã an vị trên trực thăng không biết Mạc Dũng vì mình chạy đi thành công mà gặp phải chuyện gì. Nhưng dù có biết, cô cũng chỉ cười nhạt nói quả báo chẳng chừa một ai. Mạc Dũng đã có gan làm, cũng phải có gan trả giá cho hành vi của mình. Tuy quả báo của hắn không do cô tự tay đưa cho, nhưng miễn hắn không được tốt lành, cô cũng vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082465/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.