Emily nhìn thấy đôi mắt sưng húp chưa kịp tan của Hạ Nhiên thì đắc ý hển mũi lên trời, chỉ thiếu cho cô một câu "mày biết thức thời đó" luôn.
Nhưng trên cơ bản thì Emily cũng không bỏ qua khiêu khích Hạ Nhiên.
"Sớm thức tỉnh thì bớt đau khổ. Cô chẳng có chút lợi thế nào đâu, đừng vọng tưởng vào những hư vô mờ mịt như lời hứa."
Vừa nghe hai chữ "lời hứa" từ miệng cô ta, ánh mắt của Hạ Nhiên trở nên sắc bén, trừng trừng nhìn Emily.
Cô vốn còn không chắc chắn, nhưng lời này chẳng khác nào Emily tự nhận mình biết chuyện lời hứa kia. Tuy cô vẫn còn nhiều nghi vấn, thế nhưng chỉ nhiêu đây là quá đủ cho Hạ Nhiên rồi.
Emily tự nhiên bị cô trừng thì giật thót một cái, xong lại thấy mất mặt vì bản thân bị một đứa nhà quê dọa, tức giận nổi lên.
"Trừng cái gì mà trừng! Tốt nhất mày đừng có chọc tao!"
Cô ta nói xong thì liếc thấy cái gì, lập tức vượt qua Hạ Nhiên, đi đến phía sau.
"Ricard!"
Hạ Nhiên vừa nghe đã cười cười, nhưng cô không có bận tâm mà đi vào căn-tin.
Ricard nhìn bóng lưng cô, không tiếng động tránh xa thân hình của Emily đang áp đến.
Anh không có vì nghi vấn trong lòng mà đi hỏi Emily. Bởi vì anh biết làm vậy cũng chỉ phí công, còn khiến Emily nghi ngờ. Anh lại không muốn chơi trò kéo co với cô ta. Nếu không phải vì chút quan hệ sâu xa giữa hai gia đình, còn lâu anh mới phải cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082421/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.