Emily tự tin đứng trong đám người, mái tóc màu nắng xinh đẹp uốn lượn ôm lấy tấm lưng mượt mà lại càng thêm hút mắt người. Thế nhưng vẻ mặt lại không có gì gọi là vui vẻ khi ánh mắt si mê cô muốn lại không nhìn thấy.
"Tiếp theo các bạn mỗi người đứng vào mỗi ô vuông được chia trên sàn đi."
Ran thấy họ đều chuẩn bị xong rồi thì nói tiếp, vừa chỉ vào những ô vuông vốn dĩ mới nãy không hề có trên mặt sàn dưới chân họ. Không chỉ vậy, kiến trúc sau lưng họ bắt đầu lùi về, khiến cho không gian rộng đến thêm thật nhiều.
Khoảng sân này rất lớn, lại chia đều cho mỗi người, ai cũng có một ô cả. Mỗi ô vuông dài rộng ba mét, thật sự là không hề nhỏ. Bỗng chốc khoảng cách của mỗi người được kéo giãn ra, khiến cho thị giác của họ lại có vẻ rộng lớn hơn.
"Tiếp sau đây, mỗi người sẽ tự mình nghênh đón thí luyện phòng ngự riêng biệt. Chỉ cần các bạn đến giới hạn thì sẽ được ra ngoài, thành tích sẽ được tổng kết."
Ran không biết từ lúc nào đã đứng trên một cái bục cách mặt sàn mấy mét, nói với bọn họ.
"Bởi vì buổi thí luyện này sẽ dựa vào thành tích của các bạn để sắp xếp lịch tập huấn sau này nên tôi hy vọng các bạn cố hết sức. Biểu hiện hết trình độ thì sẽ giúp ích cho đào tạo sau này."
Hắn vừa nói xong thì tất cả mặt sàn đều tụt xuống, nhốt mỗi người trong ô vào một không gian khép kín.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082418/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.