Hạ Nhiên đờ đẫn nghĩ, anh đến căn-tin nhưng không gặp cô... Là không muốn nhìn thấy cô nữa đúng hay không...
Vậy cô có nên ngồi ở đây giả mù mưa sa nữa hay không...
Không phải như vậy đúng ý cô hay sao...
Hạ Nhiên ôm trái tim âm ỉ chật vật bám vào cạnh giường đứng lên. Thế nhưng cô đi không được...
Cổ tay bị nắm, cả người cô cứng đờ.
Cô ngắt ngứ quay đầu nhìn người đàn ông vốn nên ngủ lúc này lại đang mở mắt nhìn cô.
Ánh mắt kia... Khiến cô không nhịn được nuốt nước miếng, động cũng không dám động.
Thế nhưng không biết là do không còn sức để nói hay vì không muốn nói mà môi anh nhấp nháy vài cái lại không phát ra tiếng, sau đó đôi mắt cũng nhắm lại, che đi ánh sáng cùng tình tự cố chấp bên trong.
Chỉ là bàn tay đang nắm cổ tay cô lại không có buông lỏng.
Hạ Nhiên ngã ngồi lại ghế, khóc không được mà cười lại càng khó coi hơn.
...
Thời điểm Helga trở lại phòng y tế, nhìn thấy cảnh cô gái nhỏ nữa gục bên giường, cánh tay bị người đàn ông nắm lấy từ lúc nào lại mười ngón đan xen, khuôn mặt nhỏ tiều tụy ngủ say; Lại nhìn người đàn ông lông mày so với lúc mới đến đã giãn hết ra, xem tình trạng đã tốt hơn rất nhiều rồi, cô không biết nên nói gì cho phải.
Một người so với một người đều bị tình yêu dày vò cho đến sức cùng lực kiệt, nhưng lại khiến người ta nhìn vào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082403/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.