"Còn nếu ông ấy thật sự là vô ý ra đi, thì đó cũng là số mệnh của ông ấy. Việc em cần làm là tiễn đưa ông ấy, hiểu không..."
Ricard ôm cô vào lòng, vỗ lưng cô an ủi.
"Oa!!!..."
Hạ Nhiên khóc òa lên, tựa như một đứa trẻ mất đi bến đỗ, gặp cái gì là với lấy cái nấy, sợ hãi buông tay mà ôm chặt cổ người đàn ông.
Người đàn ông cảm nhận từng giọt nước mắt của cô gái nhỏ rơi trên vai mình, đau lòng không thôi.
Trở về một chuyến, cuối cùng lại không phải là thả lỏng tâm trạng mà là tăng thêm gánh nặng cho trái tim cô gái nhỏ yếu ớt.
Ricard thở dài trong lòng. Hy vọng lần này không phải do Emily làm, nếu không cô gái nhỏ sẽ lại đẩy anh ra không biết xa bao nhiêu nữa...
...
Bóng tối bao trùm hòn đảo nhỏ.
Ban đêm trên đường thường không có nhiều người đi lại, hoặc là ở nhà ăn cơm xem tivi, hoặc là lên giường đi ngủ sớm.
Lúc này mới có tám giờ tối nhưng khắp nơi vắng vẻ, trong không gian chỉ có tiếng côn trùng kêu râm ran.
Ricard nhìn cô gái nhỏ thân hình phiêu phiêu vô định đi lại trên đường đã được một lúc, thật sự là không biết nên làm sao. Sau khi khóc một trận trên vai anh, hai người rời khỏi trạm xá thì tình hình vẫn luôn như vậy. Anh biết Hạ Nhiên vẫn còn chưa thật sự bình tĩnh, nhưng cô lại cứ đi như thế. Anh không rõ cô có mục đích gì hay không, nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082395/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.