Ricard vẫn kỳ quái nhìn cô. 
Một lúc lâu sau anh mới hiểu được mà cười nói: "Tôi nhớ ở Việt Nam cũng không thiếu danh gia vọng tộc có người giúp việc mà đúng không?" 
Hơn nữa những nơi rộng lớn đương nhiên có giúp việc là đúng thôi. Nếu không lấy ai đến chăm sóc cho tất cả mọi nơi? 
Chủ nhân nếu đã có tiền sắm một nơi như vầy, đương nhiên không ngại bỏ thêm chút tiền thuê giúp việc. Mà giúp việc nhà De Chevalier đều là đời đời truyền thừa, so ra vẫn khác bình thường nhiều lắm. 
"Giúp việc hầu hết để coi sóc bài trí trong nhà, dọn dẹp vệ sinh, sân vườn hằng ngày. Còn những cái khác họ đều không nhúng tay. Đương nhiên sẽ không có việc phải bồi chủ nhân ngủ đâu." 
Bốp! 
"Tôi nói này cô bé, em ở địa bàn của tôi mà cứ hở chút là đánh tôi là sao? Tôi nói gì sai hả?" 
Hạ Nhiên mặc kệ anh, không thèm nói tiếng nào cả. 
Ricard đáy mắt hàm chứa ý cười nhìn cô. 
"Đây là địa bàn của con hồi nào? Đây là nhà ta chứ! Chưa gì con đã vọng tưởng muốn thừa kế rồi hả?" 
Bỗng nhiên một âm thanh hùng hậu lại quyến rũ vang lên, thu hút sự chú ý của hai người. 
Hạ Nhiên vừa nghe đã luống cuống muốn nhảy xuống khỏi cái ôm của người đàn ông. 
Ricard bất đắc dĩ phải buông cô ra, nhưng vẫn cẩn thận đặt cô đứng xuống đất. Chỗ này vẫn còn là ngoài sân, đêm qua tuyết rơi nơi lúc này mặt đất hãy còn ẩm ướt. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082386/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.