Giang Ly vừa đi dạo để giải khuây, vừa sắp xếp lại suy nghĩ. Đợi tâm trạng bình
ổn hơn, cô quay về phòng khách sạn.
Bạch Tiểu Tiểu vẫn ngồi đợi cô trong phòng.
Quan sát trạng thái của Giang Ly, Tiểu Tiểu nhẹ nhàng hỏi:
"Giang Giang, cậu không sao chứ?"
"Không sao."
Tiểu Tiểu ngập ngừng một lúc, rồi lên tiếng:
"Còn cái tên Trạm cẩu kia...
"Tiểu Tiểu, từ giờ đừng nhắc đến anh ta trước mặt mình nữa. Mình và anh ta đã chấm dứt hoàn toàn rồi."
Tiểu Tiểu không nói gì thêm. Cô đã chứng kiến quá nhiều lần hai người này dây dưa không dứt. Nói là ly hôn, nhưng cuối cùng lại càng quấn lấy nhau.
Giang Ly cũng không muốn giải thích nhiều. Trong mắt Tiểu Tiểu, cô có lẽ đã mất hết uy tín. Bao nhiêu lần nói sẽ dứt, nhưng chẳng lần nào dám làm, lại còn không ngừng phá vỡ giới hạn.
"Ngày mai cậu vẫn đi tham quan động đá vôi chứ?"
"Dĩ nhiên, sao mình phải trốn? Cứ coi như anh ta là người lạ quen mất thôi."
"Nếu cậu làm được vậy thì tốt."
Giang Ly mỉm cười.
"Ngủ đi, mai chúng ta đi xem đom đóm"
Sáng hôm sau, sau bữa sáng, Giang Ly và Bạch Tiểu Tiểu theo hướng dẫn của nhân viên đến động đá vôi trên núi.
Họ chờ mãi mới thấy Trạm Thiên Vũ xuất hiện.
"Chị Nhã Kỳ không khỏe nên không đi được. Anh Thần ở lại chăm sóc chị ấy. Anh trai anh cũng ở đó."
Hóa ra hôm qua Lưu Nhã Kỳ bị sốc khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3745639/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.