Trạm Lục Hành kéo tay Giang Ly, nhét chiếc hộp vào tay cô. “Ai bảo em phải đền? Tặng em rồi thì nó là của em, em Muốn làm gì cũng được."
"À?"
Trạm Lục Hành nhấc sợi dây chuyền kim cương lên và đeo vào cổ cô. “Người phụ nữ của anh không thể tầm thường được"
Anh đã biết nhà họ Giang không còn như xưa, Giang Ly sống rất tiết kiệm, dè sên mọi thứ.
Giang Ly quả thật chẳng có trang sức gì đáng giá. Hôm nay, lục tung tủ quần áo, cô cũng chỉ tìm được một chiếc vòng tay kim cương nhỏ.
Cô dứt khoát chẳng đeo gì cả.
Thực ra, ngay cả chiếc váy dạ hội cô cũng không mua mới. Đi một vòng trung tâm thương mại, chiếc nào có thích đều có giá hàng chục vạn, cô tiếc không no mua.
Cuối cùng, cô tìm một tiệm may, bỏ ra 5000 tệ để họ gấp rút chỉnh sửa chiếc váy cũ của mình.
Hai bàn tay anh đặt lên vai cô, nghiêng người nhẹ nhàng nói, “Hoa tai thì em tự đeo nhé."
Giang Ly do dự một chút, cầm đôi hoa tại lên.
Cô thực sự không muốn nhận món quà quý giá của Trạm Lục Hành, nhưng bây giờ mà từ chối thì thật làm cụt hứng.
Cô bước đến trước gương, nhẹ nhàng đeo hoa tai.
Trạm Lục Hành cong môi, lặng lẽ ngắm nhìn cô.
Anh thích ngắm phụ nữ khi họ đeo hoa tai, cảm giác vô cùng quyến rũ.
Yết hầu của Trạm Lục Hành khế trượt xuống. Anh tiến lên, vòng tay ôm lấy eo thon của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3734881/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.