🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nếu không phải nhờ sống lại một đời, cộng thêm sự nhắc nhở của Bạch Tiểu Tiểu, thì có lẽ bây giờ cô cũng chưa nhận ra Lưu Nhã Kỳ đã động lòng với Trạm Lục Hành.

Giang Ly cầm đũa gắp thức ăn cho Kỳ Chính.

“Sau này còn phải phiền em để mắt tới Giang Thần nhiều hơn. em ấy vốn đã có bệnh trong người, lại thêm cái đầu chỉ toàn nghĩ đến yêu đương, chị sợ cậu ấy lại làm chuyện dại dột tổn hại bản thân."

“Chị yên tâm, em nhất định sẽ để mắt tới cậu ấy."

Giang Ly mỉm cười: “Em đã chọn được vị trí công việc chưa? Nếu có nguyện vọng gì cứ nói với Lý Hiếu Quân, cô ấy sẽ sắp xếp cho em."

Kỳ Chính do dự một chút rồi dồn hết dũng khi: “Em muốn làm trợ lý cho chị, giống như chị Hiểu Quân."

Giang Ly hơi bất ngờ: “Em nghĩ kỹ chưa? Thật ra vào phòng kinh doanh hoặc tiền tuyển thị trường sẽ có lợi hơn cho phát triển sự nghiệp của em."

“Em nghĩ kỹ rồi. Ở bên chị thú vị hơn."

Giang Ly bật cười: “Là vì muốn xem chị cãi nhau với người khác mỗi ngày đúng không?"

Giang Ly đưa Kỳ Chính tới biệt thự của mẹ.

Mẹ Giang đang cúi người cắt tỉa hoa. Thấy Giang Ly đến, bà vui vẻ ra đón.

“Con tới đây làm gì, không đi làm sao?"

Giang Ly cười tươi, “Con đến tìm giám đốc Trình có chút việc. Mẹ à, đây là tài xế mới của con."

Kỳ Chỉnh kỉnh cần củi chào.

Mẹ Giang nhìn anh từ trên xuống dưới. Còn trẻ quá, lại đúng kiểu mà Giang Ly thích, nhưng có vẻ hơi hơn.



Nhưng mẹ Giang không nói gì thêm, chỉ đưa chìa khóa xe cho Giang Ly, bảo có đi chọn xe

Giang Ly đưa chia khóa cho Kỳ Chính, bảo anh chuẩn bị xe chở cô ở cổng khu biệt thự.

Cô tươi cười đi theo mẹ, nhanh nhẹn phụ bà chuyển chậu hoa.

“Không có việc mà bày đặt tốt bụng, chắc chắn là có chuyện gì muốn nhờ và đúng không?" Mẹ cô cười đùa.

“Mẹ à, khi nào mẹ ký giấy bổ nhiệm chính thức cho con vậy?"

Giang Ly hiện giờ chỉ là quyền tổng giám đốc, nhiều hồ sơ quan trọng vẫn cần mẹ ký tên. Quyền hạn của cô bị hạn chế rất nhiều.

“Còn sớm lắm, con mới làm chưa đến một tháng. Làm đủ ba tháng rồi tỉnh"

Ba tháng sao? Dài quả!

“Có một số tài liệu cần mẹ ký, đi lại nhiều quả phiền phức"

"Chuyện nhỏ thôi, mẹ kỳ sẵn vài tờ giấy trắng cho con. Con sẽ không hại mẹ chứ?"

Giang Ly ôm lấy mẹ, nịnh nọt, “Mẹ đúng là người có sáng kiến. Sao con lại không nghĩ ra chủ”

“Con à, cứ từ từ rèn luyện, đừng vội vàng."

“Vâng vâng."

Giang Ly ngọt ngào đáp lại, rồi cùng mẹ vào thư phòng, cất mấy tờ giấy ký sẵn vào túi.

“Nhớ cẩn thận, đồng để mất, kẻo người khác lấy được sẽ gây rắc rối lớn."



“Con biết rồi, con về đây. Mẹ ở lại khỏe nhé.

Giang Ly bước nhanh ra khỏi khu biệt thự, trên mặt không giấu nổi vẻ hân hoạn.

Thấy Kỳ Chính đứng cạnh xe, cô nói: “Đề tôi lái, em ngồi ghế phụ."

Kỳ Chính thở phào nhẹ nhõm.

Chiếc xe này đắt tiền, anh chỉ lái một đoạn ngắn đã căng thẳng đổ mồ hôi, sợ va chạm.

Giang Ly cầm lái, vuốt nhẹ vô lăng, khẽ nhếch miệng: “Lâu rồi không gặp, bạn cũ."

Nói xong, cô nhấn

ga, chiếc xe lao di vun vút

“Chị lái xe giỏi thật đấy. Sao dì lại bắt chị thuê tài xế nhỉ?" Kỳ Chính cảm thán

“Người già thường lo xa."

“Vâng, đúng thật."

“Chị tranh thủ lái một vòng, tiện đường đưa em về trường."

"Dạ"

“Em nên tập trung vào việc học tước đã, đừng để công việc chiếm quá nhiều thời gian"

"em nghe lời chị".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.